Chương 5: Luyện Khí Tầng 6

Đến gần giữa trưa ngày hôm sau Dương An tỉnh dậy,nhìn ôn hương,nhuyễn ngọc đang nằm cuộn tròn trong ngực mình,hắn lấy tay vuốt nhẹ trên khuôn mặt kiễu diễm kia,ánh mắt tràn đầy yêu thương.

"Dậy đi tiểu nương tử của ta" Dương An hôn nhẹ lên môi nàng,phà hơi nóng vào tai nàng gọi nhẹ nhàng.

" Ư để người ta ngủ thêm chút nữa,đêm qua hành người ta chết mệt,mà ai là tiểu nương tử của chàng,thϊếp lớn hơn chàng 20 tuổi đó,đồ tiểu da^ʍ tặc" Trần Nhiên Nhiên nũng nĩu rúc sâu vào trong ngực hắn nói.

" Ta thật sự "nhỏ" sao??" hắn hắc hắc cười da^ʍ.

"Thôi bảo bối ngoan dậy đi,bắt đầu từ hôm nay ta sẽ tu luyện,ta phải thật chăm chỉ"

"Ưm dậy thôi chàng đi tu luyện,thϊếp đi nấu cơm cho chàng" Trần Nhiên Nhiên chợt bật dậy ngay vì nhớ ra hắn còn phải bắt đầu tu luyện.

Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong hai người ai làm việc lấy,Trần Nhiên Nhiên bắt đầu đi chợ mua đồ về nấu cơm cho hắn,còn Dương An thì ra tảng đá đặt dưới gốc cây to bắt đầu ngồi lật Hỗn Độn Thần Kinh ra đọc lật qua hết mấy trang da^ʍ thư,hắn lật đến trang tu luyện thật sự

"Âm dương hòa hợp,âm hỗ trợ dương,dương bổ trợ âm, thiên địa tuần hoàn mất thân sử nam là chính thức hòa hợp lại giữa âm và dương tu luyện thăng tiến 1 ngày tu bằng 100 năm của người khác,nhưng điều quan trọng không thể thiếu là thể chất phải là Hỗn Độn,công pháp tu cũng phải là Hỗn Độn Thần Kinh này thì mới có hiệu quả,không thì những da^ʍ tu kia há chả phải là vô địch thiên hạ!!!"

Dương An đọc xong suýt ngất xỉu "hắn có thể chất gì chính hắn cũng không biết a,người bình thường thể chất hai hệ đã là đỉnh cấp thiên tài,nghe nói những tông môn học phủ ở thành lớn mới có,thể chất Hỗn Đỗn chỉ có trong truyền thuyết mà đã là truyền thuyết thì làm gì có thật,hắn khóc không ra nước mắt,không có công pháp tu luyện thì chân đạp đỉnh phong cái rắm a"

Sau một hồi buồn rầu thối ruột hắn lại tự nhiên bừng tỉnh,"mình khởi tử sống dậy cảm giác căn cơ gân cốt mình như được thay đổi hoàn toàn,còn tự nhiên có quyển công pháp này vừa vặn bay tới,hay là......đây là ý của Lão Tặc Thiên a,Lão đang ngầm giúp đỡ mình thật thì sao,thôi thì cứ vái Lão Tặc Thiên vái a nhận vơ Lão là sư phụ mình,mong là mọi chuyện đều như mình nghĩ"

Nói là làm hắn lạp tức quỳ xuống lậy 3 cái "ta Dương An cả đời chỉ quỳ lậy phụ thân,phụ mẫu, nay ta quỳ lạy Lão Thiên 3 lạy,mong Lão ở trên cao giúp đỡ nếu là sự thật như Dương An suy nghĩ ,xin nhận Lão làm thầy".

" Đồ nhi học được cái ngoan rồi a" Lão Thiên hài lòng điểm tay vào cuốn Thần Kinh,bây giờ cuốn Thần Kinh mới thật sự là 1 cuốn Thần kinh.

Dương An sau khi quỳ lạy xong lập tức muốn mở cuốn Hỗn Độn Thần Kinh ra tu luyện,thì chợt có 1 ánh sáng vàng chói lóa từ quyển sách bắn thẳng vào đầu hắn,lập tức hắn ôm đầu,vì trong đầu hắn 1 mảnh ánh sáng đang thẩm thấu như muốn dung hợp vào trong trí nhớ của hắn,làm hắn đau như muốn nổ tung đầu,mồ hôi lạnh chảy ròng ròng,1 lúc lâu sau cơn đau mới bớt đi đôi chút,từng thông tinh pháp quyết,vận công,ấn quyết,tất cả xoay chuyển hiện lên như là 1 phần trí nhớ của hắn vậy,phải nói ngộ tính của Dương An là siêu việt,hắn nhịn đau học tập pháp quyết học 1 hiểu 10,sau 1 lúc hắn bắt đầu ngồi bật dậy vận chuyển Hỗn Độn Thần Kinh,hút lấy linh khí tinh hoa của thiên địa,linh khí tụ quanh người hắn như 1 lốc xoáy nhỏ.

Nếu có cường giả Độ Kiếp ở đây cũng phải há hốc mồm 1 tên chưa tu hành bao giờ mà có lốc xoáy linh khí tụ lại hơn cả hắn a,đây là Dương An mới ngộ ra được 1 phần mười của Hỗn Đỗn Thần Kinh thôi đấy.

Từng tia linh khí từ lốc xoáy chạy qua đỉnh đầu hắn rồi truyền khắp 108 huyệt đạo của hắn rồi quy tụ về đan điền,linh khí chạy đến đâu thì cả người hắn cảm thấy tê dai,sảng khoái không nói ra lời,tu tiên thật sự rất thư sướиɠ a,đan điền to rộng gấp 10 lần người thường của hắn như 1 cái động không đáy nhét bao nhiêu vào cũng không thấy đấy,như thế nó đang tu tập linh khí để diễn sinh ra một thế giới sơ khai vậy.

Luyện khí tầng 1,tầng 2,tầng 3,tầng 4,tầng 5,tầng 6 hắn liên tục lên cấp như bật hack. "Tác/ rõ ràng là bật hack mà haha"

Hắn mải mê tu luyện đến khi cảm thấy đói bụng mới tạm thời thu công,"không sai biệt lắm,ta thật sự được Lão Thiên giúp đỡ a,mới tu luyện đã luyện khí tầng 6,thật con mẹ nó rất không chân thực" hắn tự véo mình mấy cái thật chí dùng linh lực cảm thấy rất đau " oa không phải mơ a,ta thật sự có thể tu luyện đạp lêи đỉиɦ phong rồi,hậu cung thành đàn khặc khặc" hắn cười tự đắc nhìn có chút bỉ ổi.

"chàng có phải là mới tu luyện,đã muốn thu tất cả mỹ nữ trên thế gian này,nằm dưới chàng phải không hả??"

Hắn giật mình quay đầu lại thì thấy Trần Nhiên Nhiên đã đứng sau mình từ lúc nào rồi,đang biểu hiện 1 khôn mặt hờn ghen,pha thêm chút nguy hiểm.

"Ta ta..đâu có đâu có đại nương tử như hoa như học,như nàng đây ta còn phải đi tìm thêm ai nữa chứ" hắn vội vàng chối tội,mặt cười làm lành.

"Hừ thϊếp biết mà,chàng đồ da^ʍ tặc,không phải nịnh nọt,thϊếp cũng không cấm chàng thu mỹ nữ,nhưng chàng phải luôn nhớ đừng bỏ rơi thϊếp là được" nàng vẫn hơi hờn ghen nhẹ giọng nói.

"Nàng là nương tử đầu tiên của ta ,ta không hứa nàng là duy nhất,nhưng ta hứa là nàng sẽ là người hạnh phúc nhất đời này" hắn ôm nàng vào lòng dỗ dành ngon ngọt,thật sự hắn yêu nàng đến tận sương tủy,làm sao mà hắn bỏ nàng được.

"Thôi mình vào ăn cơm đi,ta nấu rất nhiều món chàng thích của hồi nhỏ" Trần Nhiên Nhiên nhu tình mật ý,hỏi tình làng vào ăn cơm.

Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ và đầm ấm,hắn kể lể mình được Lão Thiên giúp đỡ,rồi khoe với nàng là mình tu luyện đã đến luyện khí tầng 6,đã có năng lực bảo hộ che chở cho nàng.

Ăn xong no ấm hắn cũng không để cho nàng tự thu dọn 1 mình,mà dính sát lại dọn dẹp chén bát cùng nàng,nàng cứ đẩy hắn ra nói nam nhân không nên làm chuyện này,nhưng hắn vẫn cương quyết làm bằng được,thế là hai người díu rít tình chàng ý thϊếp với nhau dọn chén bát,hắn còn đòi rửa cùng nàng nhưng nàng nhất quyết đuổi hắn ra,hắn vẫn ngồi lì ở đó.

"Không rửa thì không rửa,vậy nàng làm chuyện của nàng ta làm chuyện của ta" nói xong hắn đưa tay xuống dưới váy nàng,đồng thời tay kia cũng luồn vào trong áo nắn bóp ngực nàng,vẻ mặt cười dẫm đãng.

" Á chàng để yên cho thϊếp rủa bát,chàng là đồ da^ʍ tặc bây giờ là ban ngày,ban mặt mà" người Trần Nhiên Nhiên như nhũn ra,dựa vào ngực hắn tiếp tực rửa bát,nhưng mặt ngọc đỏ hồng ánh mắt mê li,vẫn để hắn tiếp tục sờ trên móc dưới.

Sau 1 lúc chật vật rửa xong chén bát,nước bên trong nàng đã chảy ra ướt sũng,hắn trực tiếp bế nàng lên đi vào phòng,đặt nàng tren giường :

"Đại nương tử của ta,chung ta thông da^ʍ ban ngày đi a,như thế mới thú vị" hắn dâʍ đãиɠ cười khặc khặc rồi lao vào xé toang quần áo nàng ra,vục đầu vào bú ɭϊếʍ hạt đào sớm đã cương cứng đỏ hồng kia.

"Tiểu da^ʍ tặc,chàng bại hoại,thϊếp....thϊếp ư ư ư aa nhẹ thôi tiểu tướng công" nàng nhỏ giọng trách móc nhưng sau 1 chút thì đã hai mắt mê li long anh ẩm ướt lấy tay ấn đầu hắn sát vào đôi bồng vào mình hơn miệng nhỏ đỏ tươi hé ra rêи ɾỉ...........

Còn tiếp................