Chương 6: Trúc Cơ Trung Kỳ

Hai người sau khi hành sự xong thì ôm nhau ngủ miệt mài đến tận xế chiều mới tỉnh dậy,thật ra Dương An đã là người tu tiên nên chỉ cần ngồi tu luyện là sẽ sua tan mệt mỏi thậm trí còn sảng khoái tinh thần hơn cả ngủ,nhưng giấc ngủ dường như đã thành thói quen,nhất là ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực ngủ rất sướиɠ a.

Dương An biết mình được Lão Tặc Thiên giúp đỡ nhưng suy nghĩ lại thì không dám lười biếng nữa.

"Phải cố gắng ,mình bây giờ còn rất yếu,tốc độ tu luyện nhanh,nhưng không chăm chỉ thì còn lâu mới vấn đạo đỉnh phong được a" hắn tự thầm nhủ với bản thân,nghĩ là làm hắn lập tức vỗ đét phát vào mông của Trần Nhiên Nhiên " đại nương tử.....nàng dậy nấu cơm nha,ta phải đi tu luyện".

"Ưmm...thϊếp dậy ngay đây,chàng đi tu luyện đi" Trần Nhiên Nhiên Ư lên một tiếng.

Bước ra hòn đá dưới gốc cây to,Dương An ngồi xuống bắt đầu nghiền ngẫm Thần Kinh rồi tự suy luận,"nếu cuốn Thần Kinh này được chia ra 10 cấp thì mình đang ở tầng 1 a", nghiền ngẫm 1 lúc lâu hắn cũng chỉ ngộ ra thêm được 1 chút.

"Tên đệ tử này không tồi,không tồi,mới học đã hoàn toàn hiểu được bước đầu tiên của cuốn Hỗn Độn Thần Kinh này,phải biết là ta tạo ra cuốn Thần Kinh này cấp bậc ngang với cực phẩm công pháp của Thần Giới a" Lão Thiên trên thiên không tấm tức khen,biểu lộ hài hòng.

Dừng lĩnh ngộ Thần Kinh,hắn bắt đầu vận công pháp hấp thu linh khí tu luyện,dường như khái niệm lá chắn cảnh giới với hắn không hề tồn tại,lên cấp vù vù.

Luyện khí tầng 7,tầng 8,tầng 9, bắt đầu đột phát trúc cơ,hắn hơi phá lá chắn đại cảnh giới 1 chút thì,lá chắn đại cảnh giới lập tức vỡ linh lí ùa vào lấp đầy đan điền to lớn của hắn,phá đại cảnh giới xong linh khí vẫn liên tiếp tràn vào người hắn,hấp thu,chuyển hóa vào đan điền,mãi cho đến khi đỉnh trúc cơ sơ kỳ,hắn mới dừng vận công.

Dương An nhảy bật dậy "vụt" 1 cái rất cao đánh ra 1 chưởng lên không "ầm" 1 tiếng vang trên không do chưởng hắn đánh ra,khi chân chạm đất hăn hai tay chống nạnh,ngửa mặt lên trời cười to "hahahaha cấp bậc của ta đã vượt qua tên đại chưởng lão khốn kiếp kia rồi,ngươi phải chết,hòn đá kê chân đầu tiên của ta là ngươi đại chưởng lão..." hắn hét to lên như để xóa tan đi mọi chướng khí trong lòng 5 năm qua.

Ở bên ngoài Trần Nhiên Nhiên mắt rơm rớm chạy sát lại ôm lấy hắn " Tiểu An chàng đã phải chịu nhiều uất ức rồi".

"không sao...không sao a đại nương tử đừng khóc,nàng khóc ta sẽ đau lòng lắm biết chưa" hắn lấy tay lau nước mắt cho nàng,rồi hôn nhẹ 1 cái vào môi nàng.

"Từ ngay mai chúng ta sẽ ra đại viện lớn nhất dành cho gia chủ ở,không phải ở biệt viện nhỏ bé này chịu khổ nữa,ta sẽ dành những điều tốt đẹp nhất cho bảo bối của ta" Dương An ôm nàng thâm tình nói...

"Tất cả đều nghe chàng,chàng đi đâu thϊếp ở đó,vĩnh viễn bên cạnh chăm sóc cho chàng" Trần Nhiên Nhiên nhu thuận đáp.

Bỗng nhiên Dương An vỗ chán "tét" 1 cái "ta quên mất nàng không tu luyện thì thọ nguyên cũng chỉ như người bình thường,ta hiện tại chưa có công pháp cho nàng tu tuyện thích hợp,Lão Thiên...nếu ngài nghe thấy ta nói thì,cho đồ đệ tiện nghỉ này 1 cuốn công pháp sung tu a" hắn hắc hắc cười.

"Tên này phiền quá,nhưng thôi vi sư thành toàn cho ngươi" Lão Thiên phất tay hiện ra 1 quyển công pháp ném thẳng vào đầu tên đồ đệ kia"

Bốp " A đấy nàng thấy chưa Lão Tặc Thiên,luôn muốn chơi ta a" Dương An hét to một tiếng rồi ôm đầu kêu la,kể lể.

Trần Nhiên Nhiên che miệng cười khẽ " đáng đời chàng,ai bảo chàng hay chửi Lão Thiên"

Hắn cúi đầu xuống nhặt cuốn công pháp lên nhìn Âm Dương Song Tu Kinh,đó chính là tên cuốn song tu công pháp,hắn vái lạy lên trời mấy cái rồi nói " đạ tạ Lão Tặc Thiên a,tuy Lão hay chơi ta nhưng,còn rất tốt và quan tâm tên đệ tự tiện nghi này a".

Hai người chàng chàng thϊếp thϊếp vừa đi vào trong bàn ăn,vừa xem qua cuốn Song Tu Kinh.

"Ăn xong đi tắm rồi chúng ta tu luyện a,đại nương tử hắc hắc" Dương An cười da^ʍ tặc,liếc nhìn từ trên xuống dưới Trần Nhiên Nhiên,như muốn lột trần nàng ra.

Trần Nhiên Nhiên ngượng ngùng,mặt đỏ bừng " chàng...đồ bại hoại này.....suốt ngày nghĩ đến làm chuyện xấu" nàng nũng nịu,hờn dỗi nói.

Vui vẻ ăn uống,tắm rủa vuốt ve sờ mó nhau xong,Dương An bế nàng lên giường,cả hai chụm đầu vào tìm hiểu Song Tu Kinh,ngộ tính của Dương An rất cao nên học rất nhanh,vừa giảng giải cho Trần Nhiên Nhiên vừa học sau 1 lúc hai người đã thông suốt,thế nào để dùng âm dương song tu vận chuyển hấp thi linh khí thiên địa,âm dương giao hòa tuần hoàn vận chuyển linh khí tăng tu vi cho nhau.

Như sắp chịu không nổi nữa cả hai lao vào nhau hôn ngấu nghiến,Dương An trực tiếp xé bỏ y phục lẫn nội y của nàng,Trần Nhiên Nhiên cũng vội vàng cởϊ áσ khoác ngoài hắn ra,lộ ra thân thể rắn chắc khuôn mặt anh tuấn cương nghị pha 1 chút da^ʍ ở khóe miệng,tuy hắn vẫn thấp và nhỏ hơn nàng nửa cái đầu,nhưng khuôn mặt thân hình anh tuấn kia làm nàng chết mê chết mệt,mùi hương cơ thể hắn như kích phát du͙© vọиɠ với của nàng với hắn nhiều hơn.

Đến Dương An cũng không biết hắn có máu huyết của da^ʍ thần,do có máu huyết của da^ʍ thần nên hắn song tu sẽ hiệu quả hơn và sức chịu đựng đẻo dai,bền bỉ khi làʍ t̠ìиɦ cộng thêm mùi hương hấp dẫn nữ nhân kia,là đòn sát thủ đánh gục mọi thiếu phụ,thiếu nữ a,hiện tại thì máu huyết của hắn từ 10% đã tăng lên đến 11% vì nhờ máu huyết Lão Thiên cho hắn có thể nâng cấp thông qua việc làm chuyện người lớn với nữ nhân.

Hắn vục mặt vào bú từ trên xuống dưới làm nàng rêи ɾỉ,qoằn qoại " aaaaaaa...ư.ư ư chàng ..mạnh lên....thϊếp sắp..ra.aa ưʍ..ư...đúng rồi...chỗ đó.....bú mạnh...lên chàng.....ơi iiiiii,thϊếp raaaaaaaaa " người nàng giật giật mạnh rồi nước da^ʍ vọt ra bắn vào miệng hắn,nàng ra bao nhiêu hắn nuốt hết sạch bấy nhiêu " nước của nàng ngọt quá Nhiên Nhi" hắn ngẩng mặt dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ lên cười da^ʍ tà nói.

Nàng ngại ngùng lấy hai tay che mặt,thì hắn nhẹ nhàng trườn lên người nàng rồi cọ qua quẹt lại vào âʍ đa͙σ nàng làm nàng rêи ɾỉ không ngớt " cho...vào đi tướng công thϊếp không chịu nổi nữa..ư ư ư"

"Cho cái gì vào cái gì cơ" hắn vẫn lấy đầu dươиɠ ѵậŧ cọ mạnh vào âʍ đa͙σ nàng rồi trêu chọc nói.

"Ư ư... chàng đồ bại hoại,da^ʍ tặc....thì cho...cho dươиɠ ѵậŧ chàng vào âʍ đa͙σ thϊếp...ư ư ư đâm mạnh vào thϊếp đi tướng công....aaaa"

Dương An nghe nàng nói xong cũng không chịu nổi nữa lập tức đóng mạnh 1 phát lút cán vào sâu trong âʍ đa͙σ nàng,đầu dươиɠ ѵậŧ chạm đến tận tử ©υиɠ "A" cả hai cung rên lên 1 tiếng rên thoải mái.

"Bắt đầu tu luyện nha đại nương tử" hắn vừa dập nàng vừa bắt đầu vận công.

Nàng nghe theo lời hắn cũng bắt đầu vận công liền lập tức linh khí tràn vào tụ họp quanh người hai người,vừa ra vào vừa vận công,tu vi của hai người cũng bắt đầu thắng tiến.

Trần Nhiên Nhiên lên cấp tuy không qoái thia như hắn nhưng cũng bắt đầu bước chân vào Luyện Khí tầng 1.

Dương An thì lập tức tiến cảnh thẳng vào Trúc Cơ trung kỳ,không 1 vách rào chắn nào ngắn cản hắn tăng cấp cả.

Vừa vẫn công Song Tu vừa ra vào liên tục sau gần nửa canh giờ cả hai người dồng thời rên lên "A" 1 tiếng cùng lên đến đỉnh.

"Thϊếp yêu chàng..... uư ư ư thϊếp raaaaaaa"

"Ta....cũng yêu nàng.....bảo bối...sinh tiểu Nhiên Nhiên cho ta nha..." hắn bắn trực tiếp tinh khí vào sâu tận trong tử ©υиɠ nàng.

Cả hai nằm vuốt ve ôm nhau hưởng thụ cơn kɧoáı ©ảʍ qua đi,nghỉ ngơi 1 lúc hắn lại hô lên " tiếp tực luyện công và sanh tiểu Nhiên Nhiên nào đại nương tử"

"Chàng là thứ gì chứ không phải người a,mới làm cho thϊếp nhũn hết cả người xong lại đòi tiếp,tiểu da^ʍ tặc,không hiểu sao thϊếp lại rơi vào ma trảo của chàng cơ chứ" Trần Nhiên Nhiên giả vờ than thở,nhưng cũng thuận theo hắn chổng mông lên cho hắn nhét thứ to lớn kia vào trong nàng.

Hắn thì cười "hắc hắc" không nói gì,trực tiếp thảo phạt đôi mông ngọc ngà to lớn 98cm của nàng,dập liên tục.

Mải mê Song Tu đến tận giữa đêm cả hai người mới mệt mỏi ôm nhau thϊếp đi,Dương An thì trực tiếp lên đến đỉnh của Trúc Cơ trung kỳ,Trần Nhiên Nhiên thì lên đến Luyện Khí tầng 3,tốc độ như thế trong vòng 1 đêm tiến cảnh,thì ở trong tông môn cao cấp đã coi là đỉnh cấp thiên tài ,nhưng so với Dương An thì muốn đập đầu tự vẫn a.

Tác/ chương sau sẽ có thêm mỹ nữ vào hậu cung hắc hắc,gợi ý với các đạo hữu là mỹ phụ nha =)))