Chương 7: Mộc Tú Hương

Sáng sớm hôm sau Dương An dậy từ sớm,hôm nay hắn muốn bắt đầu thực hiện kế hoạch hôm qua hắn đã nói.

"Dậy đi a,đại nương tử"

"Ưm đêm qua hành hạ người ta cả đêm,cho mệt ngủ thêm chút nữa đi mà" Nàng mắt mơ màng,nũng nịu nói.

"Hôm nay chúng ta có đại sự quan trọng,hôm qua ta nói với nàng rồi mà,dậy đi ta thương a" hắn hôn chụt vào môi nàng rồi gọi nàng dậy.

"A thϊếp quên mất....đều tại chàng,làm người ta cả đêm giờ đầu óc mộng mị quên hết trời đất" nàng đỏ mặt bật dậy đánh nhẹ như vuốt vào l*иg ngực của hắn.

Hai người cùng dậy rồi nàng nhu thuận lấy bộ y phục đẹp nhất mà nàng mới may mặc cho hắn,1 bộ hắc y thanh thoát,từ đường may đến từng góc cạnh đều đẹp đến từng chi tiết,tôn lên khuôn mặt anh khí của hắn.

"Chàng mặc bộ y phục này thật đẹp mắt a,làm thϊếp chết mê chàng mất,nhưng còn hơi thấp,phải mau ăn chóng lớn hihi" nàng vừa khen vừa trêu hắn.

"Ta....lớn hay nhỏ thì vẫn là tướng công của nàng nhá,mà ta thật sự là "nhỏ" sao hắc hắc " hắn ban đầu hơi ngượng vì bị nàng trêu,nhưng quay ngoắt lại lấy tay sờ nắn từ trên xuống dưới nàng rồi trêu chọc lại nàng.

"Thôi...đi mà...thϊếp thua mà,đừng..đừng sờ nữa thϊếp...ư không chịu nổi" nàng đỏ mặt,rên lên khe khẽ xin tha.

Hắn tiếc nuối bóp nắn thêm mấy cái rồi buông tay ra,vì hắn biết hôm nay hắn có chính sự phải làm a,làm vệ sinh cá nhân xong hắn dắt tay nàng thong thả đi ra ngoài biệt viện nhỏ,rồi bắt đầu đi qua các khuôn viên lớn bên ngoài hắn lập tức cảm giác được sự giải thoát "đã 5 năm rồi,mình mới bước ra ngoài khỏi khu biệt viện nhỏ hẹp tồi tàn kia" rồi hắn lại nhớ về hồi ức khi cha hắn còn sống lúc nhỏ,lúc đó hắn còn là thiếu chủ được ở khu đại viện lớn của gia chủ được mọi người tôn trọng,được mọi người nịnh bợ tung hô,rồi đến lúc cha hắn chết,hắn bị đánh tàn phế bị vứt vào biệt biệt nhỏ nhất ở 1 góc xó của Dương gia.

"Ta phải đòi lại tất cả những thứ thuộc về ta và phụ thân,ta sẽ điều tra ra người đã hại cha ta rồi báo thù cho người" vừa bước đi những bước tự tin ,hắn vừa quyết tâm nghĩ đòi lại tất cả.

Đi được 1 lúc hắn đã gần đến Viện Nghị Sự tất cả việc quan trọng của cả gia tộc đều bần luận quyết định ở đây,ngay sát đó là Đại viện của gia chủ,xung quanh có rất nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt kì lạ,cũng đúng thôi vì 5 năm nay hắn đã lớn hơn rất nhiều sẽ không còn ai nhận ra và tưởng tượng được con trai của gia chủ đã bị đánh tàn phế mà có thể đi lại hiên ngang như hắn được....Hắn đi thẳng vào phòng nghị sự thì có người cản hắn lại :

"Nhóc con người là ai??? đây là nơi người có thể muốn vào là vào sao??" 1 tên thiếu niên ngoài 20 tuổi gương mặt cũng coi như tuấn tú ra vẻ vênh váo,nói với hắn.

Có vài người tụ tập lại bàn tán : " tên này là ai a,hắn không biết viện nghị sự là nơi cấm sao??" "tên này quả thật muốn chết mà,muốn tiến vào viện nghị sự đùa nghịch lại bị con trai gia chủ tóm được" "ta thấy không giống hắn đi đùa nghịch a,vì hắn tuy nhìn hơi nhỏ tuổi nhưng rất xuất khí,đẹp trai a" 1 thiếu nữ mê trai chia sẻ.

Dương An thì không nói gì cả khuôn mặt lạnh lùng nhếch môi thầm nghĩ " thiếu chủ mới sao,chắc không còn ai nhớ tên thiếu chủ tàn phế như ta rồi"

Hắn lạnh lùng ra 1 chưởng đập thẳng vào tên thiếu chủ kia,tên kia lập tức phun ra 1 ngụm máu lớn bay đập thẳng vào tường của nghị viện rồi ngất đi,lại ra 1 chưởng đập tan cửa nghị sự đường rồi tiến thẳng vào.

"Tên kia thật to gan,hắn dám đánh thiếu chủ lại còn đập tan cửa nghị sự đường,tất cả mọi người cùng lên a,hắn đây là đang đánh vào bộ mặt của chúng ta" một tên khuôn mặt gian xảo béo núc ních hô to gọi nhỏ nói với tất cả mọi người.

Rất nhiều người đến từ sớm và tò mò đến quan sát đều nổi giận đùng đùng có khoảng 30 người từ luyện khí tầng 7 đến tầng 1 đều lao vào,chỉ còn lại 1 vài nữ nhân,đứng ngoài chần chừ chưa muốn ra tay.

Dương An thì vẫn lạnh nhạt đứng giữa nghị sự đường vung ra 1 chưởng hời hợt đánh bay 30 tên luyện khí kì,tất cả đều hộc máu bay ra,duy chỉ có tên béo mật hô hào lúc nãy thì bị Dương An dùng linh khí hút lại.

Hắn lấy tay bóp chặt cổ tên to béo kìa rồi hỏi " người có chúc vụ gì trong gia tộc??"

Tên béo kia sau khi thấy Dương An đánh 1 chưởng mà 30 người phun máu nằm đầu đất thì hắn sớm đã sợ són đái " đại nhân tha mạng aaa,tiểu nhân là chấp sự của gia tộc"

"Vậy tên Đại trưởng lão à không tên gia chủ hiện tại đâu rồi??" Dương An thả lỏng tay ra cho tên mập trả lời.

"Tiểu nhân..tiểu nhân không biết,gia chủ thường hay ra ngoài chỉ có việc quan trọng mới xuất hiện,để tụ họp các trưởng lão bàn bạc thôi" tên mập sợ hãi trả lời,vì không biết ở đâu lòi ra tên lạ mặt biết thân phận cũ của gia chủ.

Dương An lập tức không hỏi thêm gì,mà quăng tên mập đập thẳng vào tường làm hắn hộc máu,ngất đi,rồi hắn đi thẳng đến đại viện của gia chủ,gian phòng xa hoa,vườn hoa đua nở,hòn non bộ nước chảy róc rách cảnh thật đẹp nhưng hắn không có tâm tư nhìn ngắm,mà trực tiếp đi đến gian phòng lớn nhất đạp cửa lôi théo Trần Nhiên Nhiên theo vào thì......1 cảnh tượng xuân sắc hiện ra,vợ cả của tên đại chưởng lão kia đang khỏa thân bên dưới cầm lấy 1 cây gậy gỗ giả dươиɠ ѵậŧ thụt ra thụt vào,bên trên thì tự lấy tay bóp quả đào căng mọng,ánh mắt hốt hoảng,mặt đỏ bừng,khóe miệng còn đang có 1 gọt nước nhìn trông rất gợϊ ȶìиᏂ a.

Nói về nàng thì nàng tên là Mộc Tú Hương năm nay đã hơn 50 tuổi nhưng do có tu luyện đến luyện khí tầng 8 nên còn giữ được xuân sắc của tuổi 30,khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm,pha thêm nét thành thục của mỹ phụ,ngực to hơn 100cm,mông mẩy căng mọng đúng là cực phẩm,

Đầu óc của Dương An hoạt động rất nhanh,theo hắn nhớ lúc nhỏ thì cả gia tộc nam nhân đều tu 1 bộ Liệt Dương Quyết,còn nữ thì luyện 1 bộ công pháp tầm thường khác,nam nhân tu luyện bộ Liệt Dương Quyết này thì tu vi tăng tiến nhanh chóng hơn,nhưng hậu quả là đều bị liệt dương ,ai muốn tu luyện đều phải có con từ sớm hoặc là giai đoạn đầu tu luyện khoảng 2 năm phải cố gắng cày cấy không thì càng tu luyện sâu về sau thì sinh lý rồi dươиɠ ѵậŧ không thể hoạt động được nữa.

Cha hắn do hồi nhỏ có được 1 người lạ mặt chỉ điểm,rồi còn chuyển cho 1 bộ công pháp nên tu vi tăng tiến nhanh chóng còn không bị liệt dương,người đó còn dặn cha hắn không được truyền thụ cho bất kì ai khác,và không được để lộ cho ai biết không thì sẽ là họa sát thân.

"Hắc hắc trời giúp ta mà,mỹ phụ,tiểu mỹ phụ trong gia tộc này đều thiếu thốn a,ta lại không đành lòng để các nàng như vậy,để ta giúp nàng nha lại mỹ phụ khặc khặc" hắn nổi dậy da^ʍ tà trong lòng và mục đích muốn trả thù tên đại trưởng lão kia trước bằng màn cắm sừng hắn a.

"Ngươi..ngươi là ai?? tại sao lại vào được đây,ta là vợ của gia chủ,ngươi mà động đến ta thì sẽ bị phanh thây ném cho chó ăn" Mộc Tú Hương hốt hoảng kéo chăn trùm kín người,rồi đánh đá nói.

"Hắc hắc không hổ là vợ của tên gian ác kia,nàng không còn nhớ ta là ai sao,vậy thì vì hòa bình của thế giới,vì hạnh phúc của nhân loại ta xin tự giới thiệu ta là Dương An" hắn cười da^ʍ tặc bước từng bước lại gần nàng.

"Ngươi là A Dương An tên nhóc con bị đánh tàn phế,sao..sao ngươi có thể đứng dậy đi lại được,ngươi đừng lại đây ta..ta hét lên đấy" nàng hốt hoảng lùi sát đến cuối giường,rồi dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn,vì nàng cảm nhận đượng 1 luồng khí mạnh bạo khổng lồ như phu quân của nàng à không còn mạnh hơn,hắn là trúc cơ kỳ a,nàng không thể chống lại.

"Nàng sao lại hốt hoảng như thế,ta chỉ muốn thỏa mãn cho nàng thôi mà,ta sẽ thay tên phu quân phế vật kia của nàng,làm nàng thỏa mãn a khặc khặc" hắn ngồi lên giường rồi bất ngờ kéo tung chăn ra lộ ra thân thể mỹ miều kia rồi ôm chặt vào hôn nhẹ lên chán xuống môi thì nàng quay phắt đi.

Bên ngoài Trần Nhiên Nhiên không dám nhìn ngại ngùng quay phắt đi đưa lưng về phía giường.

"Aaaaaa thả ta ra tên khốn kiếp...ư a thả ta ra đi mà ta ta ư đừng chỗ đó a đừng mà thϊếp ư ư " Mộc Tú Hương giãy dụa kịch liệt rồi sau 1 lúc thì dừng dãy hẳn còn lấy tay choàng qua cổ hắn,vì hắn hôn từ cổ xuống đến bầu vυ" to tròn của nàng mυ"ŧ nhẹ hạt đào hồng hồng kia,càng mυ"ŧ càng say mê mạnh dần.

Vừa mυ"ŧ liếʍ đôi bồng đào no tròn của Mộc Tú Hương,tay Dương An vừa mò xuống vùng cấm địa thì nước nôi dầm dề vừa ướt nhớt nóng hổi,hắn lấy ngón tay gảy nhẹ ở mồng đốc rồi dùng hai ngón tay thọc ngoáy vào trong âʍ đa͙σ của nàng,vì thiếu thốn lâu ngày nên nàng rất nhạy cảm hắn chỉ mυ"ŧ liếʍ bầu vυ" nàng rồi móc ngoáy âʍ đa͙σ đạo nàng 1 lúc thì nàng ra lập tức cơn sướиɠ bùng nổ kɧoáı ©ảʍ mà nàng không được cảm nhận từ lúc nàng 17 tuổi đến giờ.

" Ư ư ư thϊếp..a thϊếp..đừng ngoáy..nữa mà...tên da^ʍ tặc ư...chàng..thϊếp...sướиɠ aaa.....thϊếp raaaaaa" nàng rên lên 1 tiếng thật to rồi cả người giật mãnh liệt nước dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn ào ào ướt hết cả tay hắn............

Tác/ bận đi làm lo kiếm tiền nên viết được chương nào đăng luôn chương ấy,và lịch ra bất thường,nếu các đạo hữu muốn tác ra đều chương hơn thì hãy donate cho tác,để tác có time viết hơn nha.

Các đạo hữu hãy bình luận ý kiến của mình như thế nào để cho tác biết nhé.