Lão Tứ Là Thiên Tài

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn là nhạc sĩ luôn tùy hứng làm theo ý mình, chẳng những có toàn ý xấu ùn ùn, còn thường thường đi quá giới hạn trong công việc, lớn mật khiêu chiến những nhạc sĩ chuyên nghiệp khác. >Những sáng tác  …
Xem Thêm

Lăng Vị Ương miễn cưỡng nuốt vào "Kẻ lừa đảo nào cũng đều nói chính mình không lừa gạt" Sau những lời này, nàng đem danh thϊếp trả lại cho anh ta, sau đó mở miệng hỏi: "Xin hỏi có chuyện gì sao?"

" Tuy rằng hơi đường đột một ít, nhưng có thể mời cô theo tôi đi gặp một người được không?"

Lăng Vị Ương vừa nhíu mày, cảm thấy thật hiểu trò lừa, không thể tin được thật sự sẽ có chuyện như vậy phát sinh với mình. Nàng cũng không phải con nít ba tuổi, làm sao có thể nghe theo một người xa lạ đột nhiên đến nói như vậy liền ngu ngốc đi cùng hắn?

" Tôi không quen anh." Nàng nói, lấy đó làm lý do cự tuyệt.

" Tôi biết, nhưng cô quen tiểu thư Dịch Tiểu Liên phải không?"

" Tiểu Liên?!" Nàng nhịn không được lộ ra kinh ngạc.

" Đúng, tôi chính là qua nàng biết được cô làm ở đây."

" Anh cho là nói như vậy tôi sẽ tin tưởng anh?" Nàng hoài nghi nhìn chằm chằm đối phương nói.

" Nếu cô không tin lời nói của tôi, hiện tại có thể gọi điện thoại cho tiểu thư Dịch Tiểu Liên xác nhận thân phận của tôi."

" Cách nói này càng làm người ta hoài nghi, anh có biết Tiểu Liên hiện tại ở nơi nào không?" Nàng hí mắt nói.

" Nàng hiện tại đang cùng chồng là tiên sinh Hạ Tử Giác hưởng tuần trăng mật."

Lăng Vị Ương nghẹn họng trân trối nhìn hắn, không hề nghĩ tới anh ta có thể không chút do dự trả lời luôn.

" Anh vừa rồi nói muốn tôi đi gặp một người, người đó là ai?" Nàng suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi.

" Này......" Trác Tuyệt Phong chợt do dự." Người đó nói, tôi tiết lộ cho cô là cách không nên, cô sẽ không đi theo tôi...... Vì vậy cô có thể đáp ứng tôi trước, nhất định giúp tôi việc này được không?"

" Không có cách nào khác." Lăng Vị Ương không chút do dự lắc đầu nói." Anh nếu nói ra người đó là ai, nói không chừng tôi còn bớt lo lắng; không nói, tôi ngay cả lo lắng đều tăng thêm."

Nghe nàng vừa nói như vậy, Trác Tuyệt Phong làm sao còn dám do dự, vội vàng mở miệng nói: "Hạ Tử Dược."

Lăng Vị Ương thoáng chốc biến sắc, cả người bất động, như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ nghe thấy cái tên này.

" Tôi là người đại diện của Hạ Tử Dược, tôi không biết Tử Dược vì sao nhất định phải bắt tôi mang cô đi gặp hắn, nhưng là cô làm ơn nhất định phải giúp tôi việc này, bởi vì ngày mai chính là kỳ hạn cuối cùng hắn nhất định phải giao ra một khúc nhạc, nhưng hắn hiện tại lại ngay cả một nốt nhạc cũng chưa viết ra, còn đi xuống như vậy, tôi lo lắng sự tín nhiệm hắn bắt đầu bị nghi ngờ, còn có tôi nhất định sẽ khó khăn theo." Tựa như đột nhiên tìm được người có thể kêu khổ, Trác Tuyệt Phong đem một loạt ảo não, áp lực của chính mình cùng lo âu nói cho nàng. "Cho nên cô làm ơn, van cầu cô theo tôi đi gặp hắn một lần được không? Sau tôi nhất định sẽ báo đáp ơn tốt của cô." Hắn vẻ mặt cầu xin nhìn nàng nói.

" Thực xin lỗi." Lăng Vị Ương không tự chủ được lui từng bước về phía sau, lắc đầu với hắn.

" Cô làm ơn, van cầu cô." Bởi vì nóng vội, cũng sợ nàng sẽ đột nhiên xoay người chạy trốn, Trác Tuyệt Phong nhịn không được nhanh bắt lấy cánh tay của nàng, cầu xin nàng.

Lăng Vị Ương lại đi lui về phía sau từng bước, theo bản năng tránh tay anh ta, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tiếng rống giận dữ không báo động trước từ phía sau vọng ra -

" Buông tay ra!"

Giây tiếp theo, nàng liền thấy cái người tên là Trác Tuyệt Phong bị một người khác đẩy mạnh một cái, lảo đảo vài bước ra sau, mà chính mình tích tắc bị kéo vào trong một đôi khuỷu tay cường tráng, mạnh mẽ.

Nàng từ từ ngẩng đầu lên, thấy mặt em trai.

" Tiểu Nhiên? Sao em lại ở đây?" Nàng trừng mắt nhìn, ngạc nhiên

" Tên kia là ai? Làm cái gì với chị?" Lăng Vị Nhiên hỏi chị, vẻ mặt xơ xác tiêu điều trừng mắt nhìn người đàn ông rốt cục chân đã đứng vững.

" Anh ta......" Lăng Vị Ương trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào giới thiệu đối phương, chỉ có thể nói đơn giản: "Anh ta không phải người xấu."

" Đúng vậy, tôi không phải người xấu." Trác Tuyệt Phong ngay sau đó nói rõ, nhanh chóng đem ra danh thϊếp, lại đưa cánh tay dài thật cẩn thận đem nó đưa cho người trẻ tuổi vừa đột nhiên xuất hiện.

" Tôi thật sự không phải người xấu, là có việc muốn mời Lăng tiểu thư giúp đỡ mới có thể xuất hiện ở đây." Hắn thừa dịp nhanh nói khi Lăng Vị Nhiên xem danh thϊếp, đồng thời nắm chắc thời gian tiếp tục thương thuyết.

" Lăng tiểu thư, cô làm ơn nhất định phải giúp tôi việc này, Tử Dược là người cực kì tùy tiện, lần trước đã đắc tội với giám đốc công ty đĩa nhạc, nếu ngày mai không đúng hạn giao ra khúc nhạc, công việc của hắn trong tương lai nhất định sẽ gặp nhiều trở ngại."

" Hắn là một người tài hoa phi thường, tôi thật sự không hy vọng hắn bởi vì vài thứ chuyện nhỏ mà tự hủy tương lai, van cầu cô nhất định phải nhận việc này. Chính là đi gặp mặt hắn một lần mà thôi, là có thể giúp hắn, giúp tôi, các nhóm nhạc thích mê sáng tác của hắn, còn có giới âm nhạc uể oải này, giới đĩa nhạc...... Cho nên cô làm ơn, van cầu cô."

" Anh nói người có tài hoa kia là ai?" Nghe thấy "giới âm nhạc" Cùng "giới đĩa nhạc", vài chữ này tức là chỉ một từ thế giới, ánh mắt Lăng Vị Nhiên đều sáng bừng lên, tò mò mở miệng hỏi.

Bởi vì không biết lai lịch cậu, Trác Tuyệt Phong chỉ liếc mắt với cậu một cái, không thèm trả lời gì.

" Anh nếu thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi, nói không chừng tôi có thể giúp anh thuyết phục chị của tôi." Thấy thế, Lăng Vị Nhiên thong thả nói.

" Tiểu Nhiên!" Lăng Vị Ương để ý kêu lên.

" Chị cậu?" Trác Tuyệt Phong như là chết đuối vớ được cọc, hai mắt mở to lập tức đáp: "Cao Xa."

" Cao Xa?"

Lăng Vị Nhiên nhất thời kêu to ra tiếng, làm Lăng Vị Ương bên người trở tay không kịp đột nhiên giật mình.

" Em sao thế?" Nàng nhìn em trai nhíu mày.

" Chị, chẳng lẽ chị không biết Cao Xa là ai chăng?" Lăng Vị Nhiên đôi mắt lòe lòe tỏa sáng.

" Là ai?"

" Nổi tiếng như vậy thế mà chị không biết?" Hắn khó có thể tin hét lớn.

" Có nổi tiếng hơn Châu Kiệt Luân sao?" Nhắc tới âm nhạc, đĩa nhạc, mọi người đầu tiên đều nghĩ đến hẳn là ngôi sao nổi tiếng này. Cao Xa? Ai nha? (Sia: Wa sao lại có Jay Chou ở đây ta, cái nè ta không hề bịa đâu nha^^ )

" Nếu hắn thật sự nổi gần như vậy cũng là quá lắm rồi!" Lăng Vị Nhiên ngữ khí rùng mình, lớn tiếng bảo vệ thần tượng của mình.

" Tiểu lão đệ, cậu nói đúng, nói thật đúng đấy......" Một bên Trác Tuyệt Phong nghe vậy lập tức gật đầu như điên, dùng sức phụ họa nói, hàm xúc đồng ý với cậu thanh niên.

” Vị đại ca này, anh cũng cảm thấy như vậy sao?” Lăng Vị Nhiên thật cao hứng tán gẫu tới người cùng sở thích. ”Cao Xa thật sự là quá tài, ngoài phương diện âm nhạc rất tài hoa, thiết kế cái gì cũng là một phen nổi trội, quả thực chính là thiên tài!”

” Cậu làm sao mà biết hắn cũng thiết kế?”

” Tôi làm cùng công ty quảng cáo với một đàn anh cùng trường khóa trên, nói cho chúng tôi biết quảng cáo cà phê tuyệt vời lần trước chính là một mình Cao Xa thực hiện mọi việc từ thiết kế, đến cả phối nhạc cũng tự chế tác. Anh ta đúng thật là một thiên tài!”

” Chúng ta đều gọi hắn là thiên tài.”.

” Mặc kệ là thiên tài trong những thiên tài, tóm lại anh ấy thật là quá tài!”

” Đúng vậy, thật sự bội phục.” Trác Tuyệt Phong càng nói càng hăng say, hai người mới gặp đã hận gặp mặt trễ, một lời tiếp nối một lời không ngừng nghỉ. ”Tuy rằng tôi đã quen biết hắn mười năm, nhưng vẫn thường kinh ngạc vì hắn là người luôn có những ý tưởng kỳ bí, độc đáo không ngờ.”

” Anh quen anh ấy mười năm?”

” Đúng rồi, chúng tôi là bạn học cùng đại học, hiện tại còn là cùng làm một chỗ. Tôi là người đại diện của hắn.”

Thêm Bình Luận