Chương 6

“Anh Anh! Đó là anh trai cậu sao? Tình cảm anh em cậu thật tốt, buổi sáng còn dắt tay nhau đến trường học”

“ Oa, anh ấy chính là soái ca a, hôm nào giới thiệu cho mình quen biết nha”

Cô vừa mới đi vào phòng học đã bị một đám bạn học vây quanh, đều hỏi cô chuyện liên quan đến anh trai

Hệ thống trường được chia làm hai trung học cơ sở và trung học phổ thông, hắn đưa cô đến trước tòa nhà của cô, nhìn cô đi vào mới bằng lòng rời đi. Toàn bộ ánh mặt của học sinh đều dừng lại trên người họ. Bởi vì hình ảnh họ đứng cạnh nhau đẹp như một bức tranh khiến người ta khó lòng rời mắt

“ ừ, anh ấy là anh trai của mình…” Vũ Anh vào chỗ ngồi của mình, bắt đầu chuẩn bị chờ bài thi, cô không giỏi nhất là hóa học, toàn một đống tính toán không hiểu gì.

Đột nhiên, Tiểu Xán ngồi bên trái cô, bình thường trầm mặc ít nói lại đưa cô một tờ giấy. Cô có chút nghi hoặc mở giấy ra xem 【 Tớ rất thích anh Vũ Ưng, vốn tớ muốn nhờ bạn học của anh ấy giúp tớ theo đuổi. Bất quá hiện tại biết cậu là em gái của anh ấy, vậy cậu có thể giúp tớ theo đuổi được không? Cậu sẽ giúp tớ chứ?】

Tâm lý Vũ Anh chấn động, ý là muốn cô hỗ trợ theo đuổi sao?.... Vì sao sau khi đọc xong trong lòng cô cảm thấy rất rầu rĩ, thật là khó chịu…. Nhưng từ trước đến nay cô đều thích giúp người, chỉ cần là chuyện cô có thể giúp cô đều không từ chối người khác.

Tức khắc cô không còn nghĩ đến đề thi hóa nữa, trong đầu bắt đầu hiện lên phản ứng của anh trai khi biết chuyện này.

【Nhất định anh ấy sẽ rất vui vẻ có đúng không? ….. Anh ấy có thể hay không bắt đầu nghĩ đến việc quen biết Tiểu Xán? Anh ấy có thể muốn ở cùng một chỗ với cô ấy hay không? Dù sao Tiểu Xán cũng là một mỹ nhân… so với mình luôn lỗ mãng khẳng định rất ưu nhã. 】

Cô vội lắc đầu, cô không muốn lo lắng nghĩ đến điều này nhưng đều thất bại. Vì sao sẽ để ý như vậy? Một suy nghĩ ích kỷ xuất hiện trong đầu cô: Không nên nói cho anh trai. Như vậy thì suy nghĩ lo lắng kia cũng sẽ biến mất. Bất quá ý nghĩ này trong đầu cô chỉ tồn tại vài giây liền biến mất, bởi vì cô không có khẳ năng làm ra loại chuyện trái lương tâm này. Dù cô không nói, cũng không thiếu các cô gái sẽ gửi thư tỏ tình cho anh ấy.

Giữa trưa là thời gian tự do, Vũ Anh khó khăn tìm cách thoát khỏi đám bạn ái mộ anh trai muốn tìm cô ăn trưa để hỏi thăm, chạy đi tìm hắn.

“ Không biết nói như thế nào với anh ấy đây…” Cô có chút ủ rũ ngồi xuống, cô đang suy nghĩ không biết mở miệng nói với hắn như thế nào

Đột nhiên bị ôm vào trong ngực, hương thơm quen thuộc khiến cô cảm thấy an tâm hơn

“ Anh trai…. có chuyện muốn nói với anh”

“ Ân?” Vũ Ưng vùi đầu vào cổ cô, trên người cô có một mùi hoa đặc biệt, tay vỗ về chơi đùa sợi tóc của cô”

“ Bạn học của em là Chu Tiểu Xán thích anh.” Cô hít sâu một hơi, cuối cùng cũng nói ra, nhưng cũng không như trong tưởng tượng buông lỏng ngược lại cảm giác càng thêm lo lắng

“ Thì sao?” Hắn nghi hoặc nhìn biểu tình rối rắm của cô hỏi

“ Thì …. Cậu ấy muốn em chuyển lời đến anh.”

Đằng sau một mảnh trầm mặc. Vũ Anh muốn quay đầu xác nhận xem hắn có nghe thấy lời cô nói không, liền bị một cánh tay ôm lấy.

“ A, sao vậy…. đừng….” Bị cưỡng chế hôn trụ trên lan can trường Vũ Anh chỉ có thể phát ra âm thanh rất nhỏ, còn chưa kịp phản ứng hắn đã cậy hằm răng của cô, tham lam chiếm đoạt môi cô.

Sau một trận hôn môi kịch liệt, Vũ Anh có chút không theo kịp, ánh mắt nhìn hắn tựa hồ mang theo một chút tức giận

“ Em chính là đến giúp nữ sinh khác tỏ tình sao?” Khẩu khí của hắn có chút chất vấn

“ Em….”

“ Chẳng lẽ em không để ý chút nào sao, ngược lại trông em rất thích, cảm thấy mình làm chuyện tốt sao?”

“ Em..”

“Không có. . .”

“Không có? !” Đợi cô lâu như vậy, kết quả mới bắt đầu liền làm người ta tức giận như vậy

“Ô…ô…” Vũ Anh không có gì để nói liền ngồi xổm xuống đem chính mình ôm lại, không khỏi cảm thấy ủy khuất, một giọt lệ nhẹ nhàng chảy xuống má cô, cô cũng rất khó chịu, cô không nghĩ đến anh trai sẽ có loại phản ứng này. Lúc này tất cả cảm xúc khó chịu từ sáng đến giờ đều lộ ra.

“…” Vũ Ưng cau mày nhìn động tác của cô, vốn nghĩ muốn nhẫn tâm mặc kệ, nhưng chưa tới hai giây lại không tự giác được ôm chặt thân hình nhỏ gầy của cô.

“Đồ ngốc, em khóc cái gì. . .” Hắn mới muốn khóc đây.

“Anh trai là đại phôi đản! Ai không để ý a. . . hức, ai thích chứ. . . Em chán ghét, chán ghét có người theo đuổi anh. . .” Cô cầm lấy góc áo của hắn, cô vừa hấp hấp cái mũi vừa nghẹn ngào nói.

Nghe cô nói như vậy, hắn mới nhếch miệng cười. Hắn đem kẹo trong túi đưa cho cô, cô rất nhanh liền ngừng khóc

“Anh Anh…” Thấy cô một lần nữa cười làm hắn cũng vui vẻ cười theo

“Dạ?” Cô ngửa đầu nhìn anh, cười đến sáng lạn

“Yêu em” Hắn không chút suy nghĩ cúi xuống ngậm lấy môi cô, ngậm lấy viên kẹo trong miếng cô, thật ngọt.