Chương 5

"Em gái, tốc độ phải nhanh lên, Bưu ca một lần chỉ gọi ba người hầu hạ, em muốn đi theo Bưu ca chỉ có thể dựa theo ý Bưu ca mà làm!"

"Lề mề làm gì? Không thấy Bưu ca chờ nóng nảy sao?"

"Nhanh lên nhanh lên! Dươиɠ ѵậŧ lớn của Bưu ca đang chờ nha, có thể làm cho em dục tiên dục tử~"

……

Tang Bưu cũng mở hai chân ra, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt lên thắt lưng của hắn, "Cạch" một tiếng, khóa thắt lưng cởi ra, khóa kéo bị kéo xuống, trong nháy mắt lộ ra dươиɠ ѵậŧ dữ tợn tràn ngập mùi tanh, khó ngửi khiến người ta cảm giác buồn nôn.

Yên Kỳ Chi nhìn dươиɠ ѵậŧ dơ bẩn trước mắt , quả thật là như trong miệng bọn họ nói rất lớn, bằng không ác nhân này cũng sẽ không có sở thích trần trụi trước mặt mọi người để nàng dùng miệng giúp hắn khẩu giao, nhưng hắn có bao nhiêu năng lực tìиɧ ɖu͙© ngược lại khó mà nói.

"Em gái, có hài lòng không?"

Tang Bưu thấy nàng nhìn đến ngây người, lập tức cười ha hả, lòng tự trọng như chiếm được thỏa mãn rất lớn, bàn tay to ấn cổ phía sau nàng một cái, đem mặt của nàng dí sát đến dươиɠ ѵậŧ của hắn, mùi tanh càng đậm.

"Giúp ta liếʍ, liếʍ ra rồi đêm nay ta chỉ cần một mình em."

Yên Kỳ Chi biết mình giờ này đã không còn đường lui, mà chuyện này cũng do nàng cầu xin mà có, nàng tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này.

Vì thế, lúc mọi người đang ồn ào, nàng từng chút một khuất nhục tới gần cây dươиɠ ѵậŧ khó coi lại tản ra mùi hôi thối, hơi hơi mở ra môi vươn đầu lưỡi liền muốn liếʍ lên.

Mỹ nhân sắc tình, vừa thuần khiết vừa da^ʍ mỹ, vô tội và tà ác giao thoa, quán bar kỳ quái, ảo giác trước mắt lớn hơn, tiếng cười ồn ào của mọi người dường như đều thành âm thanh cổ quái từ địa ngục truyền đến, làm cho người ta sợ hãi chán ghét cũng là không cách nào chạy trốn.

Cho đến khi một bàn tay đột nhiên từ sau lưng nàng vươn ra, dùng sức đem nàng nhấc lên rời xa tên Tang Bưu, nhưng sau một khắc lại hung hăng đánh lên mặt nàng.

"Tiện nhân! Cô còn dám về?!"

Yên Kỳ Chi bị đánh cho thanh tỉnh vài phần, mặt đều nghiêng qua, nước mắt tràn mi đều khống chế không được, nàng quật cường ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt, thấy một gã đàn ông cằm lộ ra râu xanh, tóc cũng hơi có chút hỗn loạn đang nhìn nàng, đường cong hàm dưới của hắn sắc bén và nam tính, trong mắt lộ ra lửa giận và khinh miệt.

"Thẹn quá hóa giận muốn đoạt nữ nhân với ta?"

Tang Bưu đang trên đà cao hứng, bất ngờ không kịp đề phòng, bị người khác đoạt nữ nhân, vẫn là người hắn không tưởng được đối thủ một mất một còn, đôi mắt híp lại, thái độ trở nên vô cùng hung ác.

"Nữ nhân này có thù oán với ta, ta muốn thanh toán nợ cũ với nàng trước. "

Dư Tẫn không coi ai ra gì nói, không thèm để ý Tang Bưu còn đang tức giận

" Chờ chơi xong...... A không, chờ thanh toán xong sẽ trả lại cho Bưu ca tiếp tục chơi."

Tang Bưu vừa nghe nửa câu sau đã biết hắn đang vũ nhục bản thân, "Nữ nhân này là ta nhìn trúng, mày dựa vào cái gì nhúng tay?"

"Bưu ca, nữ nhân này thiếu chút nữa gϊếŧ chết ta,"

Dư Tẫn không nhìn lửa giận của đối phương, đem Yên Kỳ Chi giam cầm ở trong lòng mình, nửa bước không rời, thuận tiện kéo ra áo T-shirt của mình

"Ngươi nhìn xem, cổ họng nơi này, bị cô ta cắn một cái lỗ lớn, nếu ta không giáo huấn cô ta để cho con chó điên này cho Bưu ca chơi?"

Hắn "A" một tiếng: "Lát nữa đem bảo bối Bưu ca cho cắn hỏng thì phải làm sao đây?"