Chương 65: Âm thuần khiết và Dương thuần khiết

Khi tôi mở mắt ra một lần nữa, bầu trời bên ngoài đã sáng và ánh mặt trời chiếu vào ấm áp. Thật thoải mái khi được tắm nắng như vậy, nhưng đây không phải là phòng ngủ của tôi, mà là bệnh viện.

Tôi không biết làm thế nào tôi lại đến bệnh viện một lần nữa.. Một cơn đau lan ra từ bàn chân. Tôi cảm thấy yếu, khô họng, rất khó chịu.

Tôi di chuyển khó khăn. Cánh cửa mở ra và Mặc Linh bước vào với một bát thuốc. Tôi thấy rằng anh ta không còn mỉa mai tôi như mọi lần nữa. Anh ta cầm bát thuốc giơ trước mặt tôi. Một mùi hăng của thuốc đông y gay gắt trước mũi tôi

"Cái gì đây?"

"Thuốc đông y, xua tan âm khí." Mặc Linh cau mày, giọng điệu hơi khó chịu "Uống đi."

"um..”Tôi nhấp nhỏ một ngụm nhưng nó đắng ngắt.. Thuốc này có vẻ có vị đắng hơn lần trước. "Có đường không. Nó có vị đắng trong miệng tôi."

"Thuốc đắng giã tật”Mặc Linh đặt chiếc bát lên bàn cạnh giường, kéo chiếc ghế qua và ngồi xuống, khoanh hai tay trước ngực. Anh nhìn tôi rất khó chịu, nhưng không nói gì.

Tôi hơi rùng mình, nghĩ rằng anh ta tức giận về những gì đã xảy ra đêm qua, nhớ lại một vài điều mà Dương Khải đã đề cập với tôi, và nhanh chóng hỏi: "Đêm qua chúng ta đã thất bại, phải không? Nhưng Dương Khải nói với tôi rằng người đứng sau chuyện này có thể không phải là ma mà có thể là người "

"Các người tối qua đã làm chuyện đó đúng hay không?."

Những lời nói đột nhiên bị ngắt quãng, và Mặc Linh nhìn tôi với khuôn mặt không vui, và tôi đã không đáp lại lời anh ta một lúc.

"Anh đang nói về cái gì thế?"

"Hai người đã quan hệ với nhau tối qua có phải hay không."

Khi anh ta nói điều này, tôi nhớ những gì đã xảy ra đêm qua. Tôi không thể không đỏ mặt và cúi đầu xuống. Đôi mắt của Mặc Linh trở nên tối hơn khi tôi nhìn thấy tôi.

"Kiều An, cô có nhớ những gì tôi đã nói với cô không? Anh ta là một con ma, cô là một con người, và từ thời xa xưa, ma và người yêu nhau không bao giờ có cái kết tốt đẹp. Tôi cũng đã cảnh báo cô rằng miễn là không có chuyện quan hệ, cô sẽ có cơ hội để giải tán cuộc hôn nhân. Có phải cô đang tự đẩy mình vào địa ngục không? "

Mặc Linh đối với tôi hôm nay rất lạ. Nếu tôi nói anh ta thích tôi nên mới tức giận như vậy thì chắc cũng có thể lý giải được phần nào

Nhưng bây giờ sự tức giận trong mắt anh ta rất nặng nề, vmang theo sát khí, đây chắc chắn là cảm xúc tức giận và giận dữ trong người anh ta.

"Có chuyện gì với anh vậy? Tôi biết không có gì tốt khi tôi với Dương Khải quan hệ với nhau, nhưng tôi thích anh ấy, ngay cả khi kết quả có tồi tệ đến đâu, tôi cũng không hối hận vì hành động tối qua. Bởi vì tôi yêu anh ấy, dù tôi chỉ còn lại một ngày trên đời tôi vẫn sẽ yêu anh ấy"

"Tại sao cô lại nói điều này? Trên thế giới này không còn ai để cô yêu sao? Tại sao cô phải yêu một con ma!"

Sau khi Mặc Linh nói xong, hai tay anh nắm chặt tay, và toàn thân anh run rẩy rõ ràng, và anh ta cúi xuống để che giấu cảm xúc trong mắt anh ta

"Cô có biết rằng cuối cùng họ sẽ nuốt chửng cô và cô sẽ hồn siêu phách tán, và không có cơ hội tái sinh nữa!"

Đối mặt với những thay đổi về mặt tình cảm và sự la hét của Mặc Linh, tôi nhận thức sâu sắc liệu anh ta có gặp phải một người đã kết hôn âm dương trong quá khứ và kết thúc trong bi kịch hay không.

"Mặc Linh, chẳng nhẽ trước đây …?"

"Em gái của tôi." Mặc Linh nói với bốn từ nhỏ. Tôi bị sốc. Anh ta đứng dậy khỏi ghế và quay lưng lại. "Dương Khải đem cô trả lại trong tình trạng cô đang bị sốt. Nghỉ ngơi tốt, chúng ta sẽ tiếp tục đăng nhập vào trang web tối nay và nếu chúng tôi không thể tìm thấy nguyên nhân, Lăng Phong sẽ chết. "

Tôi nhìn vào tấm lưng hơi cong của anh ấy, và có một vài suy đoán dưới lòng anh ấy. Có lẽ anh ấy đã nhìn thấy tôi đang đi theo con đường cũ àm em gái anh ấy đã từng làm

Những lời an ủi dừng lại ở miệng. Tôi biết rằng tính khí của Mặc Linh những lời an ủi sẽ chỉ khiến anh ấy khó chấp nhận hơn.

"Mặc Linh, để lão nương nói cho ngươi, ta mệnh rất lớn và cái chết ở rất xa ta, vì vậy ngươi đừng nguyền rủa lão nương, nếu không lúc ta chết ta sẽ quay lại ám ngươi mỗi ngày, để ngươi mãi mãi là một tên ế và nghèo!"

"Này." Mặc Linh lạnh lùng cười toe toét, ngẩng đầu lên, nhưng sải bước về phía cửa. "Kiều An, đợi cô sống được đến tám mươi tuổi thì hãy quay lại nói với ta câu này”"

"Chà, tôi chắc chắn sẽ sống lâu hơn anh rồi."

Thành thật mà nói, tôi nghĩ rằng tôi là một người thích buôn chuyện, nhưng trong thời gian này với Mặc Linh, tôi đã coi anh ấy như một người bạn, và tôi rất vui khi có anh ta bảo vệ, vì vậy tôi thấy tâm trạng của Mặc Linh lúc này có đôi chút lạ lẫm , Rốt cuộc, anh muốn làm tôi vui lên, sau tất cả, anh ta không muốn tôi gặp tai nạn.

Và tôi….

Tôi chạm vào nụ hoa ở trai tim tôi, nhìn vào mặt trời và tôi khẽ mỉm cười "Tôi chắc chắn sẽ sống thật lâu, tuyệt đối là vậy."

Tôi không biết gì về thuốc của Mặc Linh, nói tóm lại, sau khi tôi ngủ, tôi còn sung sức hơn gấp trăm lần. Tôi đã không cảm thấy khó chịu, và bác sĩ không đề xuất gì, vì vậy tôi đã được xuất viện khi tôi cảm thấy khỏe.

Ngay khi về đến nhà, tôi đi tắm, sau đó lau tóc và đổi sang phòng khách để xem Mặc Linh đang làm gì. Thoạt nhìn, tôi thấy những bức ảnh và giấy tờ trải trên bàn, và anh ta cau mày phân tích. Quả thật lúc anh ta vui đùa rất khác với lúc anh ta đang nghiêm túc phân tích ?

"Xong rồi à?" Mặc Linh nói với tôi mà không ngẩng đầu lên. "Tôi cũng đã nghĩ về vấn đề cô đã đề cập trước đây. Nếu đó thực sự là một con ma và gϊếŧ người, cái giá phải trá không nên là tiền, nhưng nếu chuyện này không được loại trừ. , Giả sử rằng bên kia là một người rất tham lam, thì chuyện này cũng rất khó để nói trước. "

Tôi sấy tóc và ngồi xuống cạnh Mặc Linh, đồng ý với những gì anh ta nói, "Dương Khải cũng yêu cầu anh kiểm tra tử vi của những người đã chết. Anh ta nói dù đó là người hay ma, tử vi này rất quan trọng."

"Tôi đã nghĩ về điều này sau. Bạn có thể thấy tử vi của những người này có điểm gì chung."

Tôi nhìn thấy những phác thảo anh ấy liệt kê trên tờ giấy và mỉm cười ngượng nghịu, "Tôi không hiểu."

"Đồ ngốc." Mặc Linh lại mắng tôi rồi chỉ vào những từ trên, "Có mười một người chết ở đây, kể cả Dung Nhi của ngày hôm qua. Tử vi của họ đều là người thuần dương và thuần âm."

"Âm Dương thuần khiết?" Tôi bất ngờ sửng sốt, "Đó có phải là luyện hồn âm dương không?" ( các bạn nào k nhớ thì coi lại chương 42 nha )

Mặc Linh ngước nhìn tôi, "Sao cô biết?"

"Tôi,…tôi…" Tôi vô thức ôm lấy ngực mình.

"Có gì ở ngực cô hả? Cho tôi xem."

"Aaa…. Biếи ŧɦái !"

Tôi nhấc tay lên và cho Mặc Linh cái tát, Mặc Linh bị tôi tát, cau mày không hài lòng, và một cơn giận dữ hiện rõ trên mặt của anh ta, "Kiều An, cô bị thần kinh à! "

"Nam nữ thụ thụ bất thân ngươi không biết à!"

"….." Mặc Linh dụi mắt, nheo môi, "Suy nghĩ cổ hủ." Cuối cùng, anh lại vẫy tay với tôi, "Những nhân vật này tử vi của họ thật sự là Âm thuần khiết và Dương thuần khiét. Và đúng thật điều đầu tiên tôi nghĩ đến là Luyện hồn âm dương nhưng có lẽ không phải. "

Anh ta nói điều này, và sự tò mò của tôi lại lan rộng. Tôi lấy một chiếc gối từ ghế sofa và ôm trong tay. "Vậy còn gì nữa ư?"

"Từ thời xa xưa, đã có một câu chuyện kể rằng vào năm 998. Truyền thuyết kể rằng đã có một trận đại chiến ở ma giới. Một cuộc chiến chưa từng có gần như đã phá hủy toàn bộ ma giới. Thủ phạm chính vào thời điểm đó là việc sử dụng 998 linh hồn nam và nữ thuần âm dương, mở ra cánh cổng giữa ma giới và quỷ giới, trận chiến diễn ra giữa hai bên và quỷ giới đã phá hủy tòa tháp cấm ở ma giới , Giải phóng ma vương đang bị giam cầm trong đó. Người ta nói rằng Diêm vương vì ngăn ma vương xuất thế nên đã dùng hàng nghìn năm tu luyện của mình ra đánh đổi.và từ đó chưa ai dám mở lại cánh cổng kết nối giữa hai thế giới đó nữa, ngoại trừ lần này rất có thể…. "

Mặc Linh dừng lại, “Vì vậy, ngươi đừng đánh giá thấp những người là thuần âm dương. Mặc dù khi sống trên dương giới họ vô cùng yếu đuối và vô hại, nhưng nếu họ được đưa đến đúng thế giới của họ, họ sẽ vô cùng mạnh mẽ và tàn bạo. "

"Nhưng những gì anh nói chỉ có trong sổ sách, hoặc có thể những gì chúng ta gặp lần này chỉ là sự trùng hợp? Tôi thà tin rằng kẻ chủ mưu muốn Luyện hồn âm dương còn hơn là muốn tạo ra điều này"

"Ta cũng nghĩ vậy." Mặc Linh gật đầu, "Tôi hy vọng những lo lắng của tôi là không cần thiết. Cô hãy nghỉ ngơi một lúc và tôi nay chúng ta sẽ tiếp tục."

"Ừ."

Vào lúc 00:10 lúc nửa đêm, tôi lại đăng nhập vào trang web linh hồn. Lần này tôi không có sự căng thẳng và hoảng loạn như lần trước. Mọi thứ đã ổn, nhưng khi tôi chuẩn bị trả tiền thì máy tính đột nhiên bị sập nguồn và tôi phải khởi động lại.

Mặc Linh tổng kết, "Chỉ có thể nói rằng tử vi của cô không phù hợp."

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Bình tĩnh, tôi đã nhờ sư huynh của tôi tìm kiếm thêm thông tin. Tôi tin rằng sẽ có tin tức mới nhất vào ngày mai. Hôm nay đến đây thôi , cô hãy nghỉ ngơi trước! Hãy sáng mai tôi sẽ đi gặp Lăng Phong. "

"Được."

Nhìn sâu vào Mặc Linh, tôi quay lại và rời đi mà không nói gì. Ngay khi tôi rời đi, tôi dường như nghe thấy Mặc Linh nói chuyện với máy tính một mình, và một lúc sau, anh ta trở lại phòng.

Chỉ là không ai trong chúng tôi nhìn về phòng khách, và máy tính đột nhiên bật lại, và âm thanh của trang web linh hồn vang lên.

Theo dự đoán về cái chết, cơn lốc đen tối quay lại, rồi dần dần lộ ra một khuôn mặt, khuôn mặt của một người phụ nữ, rất quen thuộc, và sớm mờ đi.

Khi tôi đóng cửa, trái tim tôi đập thình thịch. Tôi luôn cảm thấy có thứ gì đó ở đằng sau. Tôi vô thức mở cửa và nhìn ra ngoài. Không có gì tối trong phòng khách bên ngoài.

"Tôi có lo lắng quá không?"

Tôi lắc đầu và chuẩn bị đi ngủ, vì ngày mai chắc chắn là một trận chiến lớn, khi tôi vừa leo lên giường, điện thoại của tôi đột nhiên reo lên, và tôi đã tỉnh táo ngay khi nhìn thấy tên người gọi.

"Linh Nhi?"

------------------------