Chương 1: Trở về gặp phải bạn cùng phòng và thầy giáo làʍ t̠ìиɦ trên giường cô (H)

Tần Tranh sắp chết.

Lời nói của bác sĩ không ngừng văng vẳng bên tai cô, cô mắc u não, chỉ còn sống được một tháng. Cô mới 19 tuổi, vừa lên đại học đã phải chết.

Cô từ bệnh viện trở về, bất lực đi về phía ký túc xá, hôm nay là cuối tuần, bạn học hoặc là ra ngoài chơi, hoặc là đã đi ngủ. Hành lang vắng vẻ, không một bóng người.

Cô cầm chìa khóa, vừa chuẩn bị mở cửa, trong phòng ngủ lại truyền ra tiếng rên của phụ nữ, hết tiếng này đến tiếng khác: “A...a...đừng cắm vào đó, cắm sâu quá...a...a...thật thoải mái...”

Giọng này rất quen, là Châu Tuyên Lộ bạn cùng phòng của cô, giọng nói quyến rũ này hòa cùng tiếng thở dốc của người đàn ông và âm thanh kẽo kẹt trên giường, bên trong xảy ra chuyện gì, không cần nói cũng biết.

Tần Tranh lập tức vô cùng xấu hổ, đứng ở cửa đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bây giờ là mười hai giờ đêm, lúc này Tần Tranh xuống lầu, tòa nhà ký túc xá cũng đã khóa cửa. Cô tựa lưng vào cửa, muốn chờ hai người bên trong làm xong rồi mới vào, nhưng hai người không có ý định kết thúc, ngược lại càng làm càng kịch liệt.

Trong phòng truyền đến tiếng rên của người phụ nữ, như đau khổ lại như sung sướиɠ: “A...a...bướm sắp bị chơi nát rồi...” Âm cuối run rẩy. Tiếng bạch bạch quanh quẩn trong phòng ngủ trống trải, Tần Tranh nghe mà mặt đỏ tim đập, cô cũng có bạn trai, biết được mùi vị này, ngất ngây mất hồn, nhất thời nhịp tim cô đập thình thịch.

Người đàn ông thở dốc nặng nề: “Chính là muốn chơi nát bướm da^ʍ của em! Thế nào, bị tôi chơi thoải mái không?” Tần Tranh nghe thấy giọng nói này rất quen.

Trong phòng, hai chân của Châu Tuyên Lộ quấn chặt lấy eo người đàn ông, cánh môi âʍ ɦộ lúc khép lúc mở, bao bọc chặt chẽ dươиɠ ѵậŧ thô đen của người đàn ông không ngừng nuốt chửng, vòng eo hẹp của người đàn ông căng chặt, như một cây cung kéo căng, bờ mông kẹp chặt vào nhau, sức mạnh toàn thân đều tập trung trên dươиɠ ѵậŧ dưới thân, dươиɠ ѵậŧ thô to lại lần nữa đâm vào trong, hai túi tinh hoàn vỗ vào cô bé, vang lên bạch bạch.

Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông mở căng bướm đỏ non mềm, mỗi lần rút ra lật phần thịt non mềm ra ngoài, thọc vào lại kẹp lấy thịt mềm cuốn vào trong.

Người đàn ông càng cắm càng nhanh, thấp giọng gầm lên: “A...”

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nữ: “Ơ, bạn học bên kia sao em cứ đứng mãi ở cửa làm gì thế? Muộn như vậy rồi, sao không vào phòng ngủ?”