Chương 10: Trầm Vi Kỳ thật sự bất lực (H)

Ý cười trên mặt của Lăng Chiến Đình dần nhạt đi, hắn ngồi xuống mép giường kéo cái chăn đang đắp trên người Trầm Vi Kỳ rồi tách hai chân cô ra, sau đó nhìn chằm chằm vào hạ thể cô, dùng tay gẩy chiếc khoen được đeo trên âm đế: “Không đau lắm đúng không? Anh làm rất cẩn thận đó, chỉ chảy có chút máu thôi”. Sau khi Trầm Vi Kỳ bị giày vò đến mức ngất đi, hắn đã tra cứu rất nhiều tài liệu khác nhau rồi tự mình đeo nó lên cho cô.

Trầm Vi Kỳ thật sự rất bất lực: “...” Mấy lời mắng mỏ của cô chẳng khác gì gió thoảng qua tai, chẳng hề ảnh hưởng chút nào đến hắn cả.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn cô, tiếp tục nói: “Sau khi thích ứng được thì âm đế của em sẽ nhạy cảm hơn, khi đó em sẽ càng thêm sung sướиɠ.” Vừa nói hắn vừa dùng ngón cái vuốt ve xung quanh hạt đậu vừa mới được đeo khoen, còn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng xen lẫn cả chút tình ý.

Giống như việc hắn đang làm là muốn tốt cho cô vậy.

Trầm Vi Kỳ yếu ớt nằm xuống giường, cô không còn sức để phản kháng, cũng không còn sức để giãy giụa, chỉ đành để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Một tay hắn không ngừng nghịch ngợm âm đế của cô, tay còn lại thì chơi đùa tiểu huyệt đã sưng đỏ vì bị côn ŧᏂịŧ đâm suốt đêm, động tác của hắn khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ từ tiểu huyệt lại trào ra.

Hắn cúi đầu xuống liếʍ láp.

Hắn dùng đầu lưỡi liếʍ tiểu huyệt của cô từ trên xuống dưới rồi lại liếʍ từ dưới lên trên, sau đó đưa lưỡi tiến vào âʍ ɦộ của cô sâu hết mức có thể.

“Ư...” Cô nắm chặt lấy ga trải giường, không nhịn được mà phát ra âm thanh rêи ɾỉ.

Nơi tư mật bị hắn vừa liếʍ vừa xoa khiến cô lại lêи đỉиɦ thêm lần nữa.

Dư âm của lần cực khoái này dần dần qua đi, cô yếu ớt ngã gục xuống giường, nước mắt lại chảy ra. Hắn đè lên người cô, lau đi dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên khóe miệng của mình: “Ngủ thêm một lúc nữa đi, khi nào dậy thì xuống dưới ăn cơm, nếu mệt quá thì kêu Tiểu Man mang đồ ăn lên. Anh phải lên công ty rồi.”

Tất nhiên Trầm Vi Kỳ không thèm để ý đến hắn.

Lăng Chiến Đình cũng không để bụng, chỉ mỉm cười hôn nhẹ lên trán Trầm Vi Kỳ và đứng dậy đắp chăn cho cô, sau đó còn đứng ở đầu giường nhìn cô một lúc rồi mới rời khỏi phòng.