Chương 3: Sao cô dám? Tuệ Hòa

Chương 3: Sao cô dám? Tuệ Hòa

Ban đêm Tuệ Hòa mới tắm xong đi ra, có người giúp việc tới đưa hai bát canh tổ yến.

Cũng truyền đạt lời mẹ chồng nói với cô, bảo cô đưa cho Trì Ky.

Vừa rồi sau khi lên lầu Trì Ky đã vào phòng làm việc, có lẽ đang bận chuyện công việc.

Anh ta không tiến vào sản nghiệp của Trì gia, mà tự mình mở một công ty trò chơi ở bên ngoài.

Tuệ Hòa làm tổ trên sô pha, không nhanh không chậm ăn hết bát tổ yến, mới bưng lên phần của anh ta, đứng dậy đi tới phòng làm việc tìm anh ta.

Gõ cửa hai lần, bên trong nhanh chóng truyền ra giọng nói không kiên nhẫn của người đàn ông.

Cô đẩy cửa ra, nâng mắt đón nhận tầm mắt của người đàn ông, thấy là cô trong đôi mắt có chút không vui.

Tuệ Hòa đã sớm luyện thành thói quen, cô đi vào đặt bát tổ yến lên bàn làm việc của anh ta.

“Không ăn!” Giọng nói của Trì Ky lạnh lẽo, chán ghét lại xa cách: “Đừng tưởng rằng cô làm những chuyện này tôi sẽ nhìn cô nhiều mấy lần!”

“Là mẹ bảo tôi đưa cho anh.”

Tuệ Hòa biết anh ta chán ghét mình, đương nhiên sẽ không tự muốn mất mặt trêu chọc anh ta, nhưng mà lời mẹ chồng nói cô phải nghe, có thể giảm bớt phiền phức không cần thiết.

“Tuệ Hòa, tôi đã nói với cô rồi tôi sẽ không xảy ra quan hệ với cô, cô chết tâm đi.” Trì Ky dời mắt nhìn máy tính, cao cao tại thượng không thèm liếc cô: “Lời mẹ tôi nói, mặc kệ đi!”

Dáng vẻ tự phụ của anh ta khiến Tuệ Hòa muốn cười, nhưng nhịn xuống, chỉ gật đầu đáp “được”, sau đó xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Trở lại phòng Tuệ Hòa dựa vào đầu giường đọc sách một lát, cảm thấy hơi nóng, nên giảm điều hòa xuống một chút.

Nhưng chỉ có tác dụng rất nhỏ, bụng đột nhiên thấy khô nóng, khiến cô miệng đắng lưỡi khô.

Bất tri bất giác uống hết cốc nước, vẫn cảm thấy rất nóng.

Cô gian nan rời khỏi giường, tùy ý khoác một chiếc áo khoác định xuống lầu rót nước.

Mới đi tới cửa, cửa phòng đã bị người ta đẩy ra từ bên ngoài.

Gương mặt Trì Ky cũng lộ ra ửng đỏ không bình thường.

“Sao cô dám? Tuệ Hòa!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi tới gần cô, tay nắm lấy cổ cô đẩy cô lên tường.

Trong đôi mắt đỏ tươi dấy lên lửa giận, tay dần dùng lực muốn bóp chết cô.

Tuệ Hòa bị bóp thở hổn hển, gương mặt trái xoan xinh đẹp đỏ bừng lên, thấy anh ta thật sự muốn bóp chết mình, thì đạp chân anh ta theo bản năng.

Nhưng mà anh ta như không cảm nhận được đau, tay càng lúc càng nắm chặt cổ cô, dưới tình thế cấp bách Tuệ Hòa giơ cốc trong tay lên đập mạnh vào trán anh ta.