Chương 1: Lớn như thế sao

Chương 1: Lớn như thế sao

An Mạt giống như thường ngày đi đến phòng tập gym trong tiểu khu để vận động, hôm nay tâm trạng của cô vô cùng không tốt, bạn trai nɠɵạı ŧìиɧ bị bắt được, hai người ầm ĩ một trận rất to, phiền muộn đến cực hạn, cô muốn thông qua việc chạy bộ ở đây để phát tiết tất cả.

Thay một bộ quần áo bó, cô ra ngoài làm nóng người, lập tức có đàn ông nhìn chằm chằm vào bộ ngực đẫy đà phía trước của cô.

Tâm trạng An Mạt không tốt, trực tiếp chỉ vào người đàn ông kia quát to.

“Nhìn cái gì mà nhìn, nói anh đấy.”

Bởi vì vị trí của nơi đây, nên phòng tập gym này không có quá nhiều người, người đàn ông kia vội vàng lúng túng nghiêng đầu sang một bên khác.

Trong lòng An Mạt khinh thường hừ lạnh, đi đến một bên máy chạy bộ.

Ấn nút công tắc, cô đi bộ một lát, chờ đến khi cơ thể thích ứng với tốc độ, cô điều chỉnh lên mức sáu.

Chạy hơn bốn mươi phút, An Mạt đổ một thân mồ hôi, cô mệt mỏi đến mức há miệng thở dốc, bèn tắt máy, từ máy chạy bộ đi xuống.

Bởi vì quên mang nước, An Mạt ngồi xuống một cái ghế để nghỉ ngơi.

Cô há to miệng thở, đại não mờ mịt, thế nhưng chuyện bạn trai nɠɵạı ŧìиɧ kia, làm thế nào cũng không sao quên được.

An Mạt vội vàng lắc đầu không nghĩ thêm nhiều nữa.

Lúc này người trong phòng tập gym cũng nhiều hơn, cô nghỉ ngơi cũng lấy lại được sự, muốn đi tập yoga.

Thế nhưng đột nhiên một tiếng hít thở mạnh hấp dẫn sự chú ý của cô.

An Mạt nhìn sang, thì ra có người đang tập Squat, rất đẹp trai, đồng thời là một người đàn ông rất nam tính.

Dáng người anh cao ráo, có lẽ cao hơn 185 cm, làn da màu cổ động, trên cánh tay cường tráng có hình xăm, eo rất có lực, quá trình ngồi xuống thân eo khom lại, nhất là gương mặt đàn ông kia, đứng đắn lại cấm dục, nhìn có chút giống ngôi sao đang hot.

Thời đại nam sắc, dáng dấp vừa đẹp trai lại nam tính, ai cũng muốn nhìn nhiều.

An Mạt nhìn trái nhìn phải, rất nhanh cô phát hiện ra soái ca này có một ưu điểm khác.

Bởi vì người đàn ông mặc một chiếc quần thể thao màu xám, cho nên cây gậy giấu trong đũng quần kia vẫn luôn đong đưa, vô cùng bắt mắt.

Ôi mẹ ơi, lớn như vậy sao?

An Mạt có chút trợn tròn mắt, người đàn ông này tập thể hình lại không mặc qυầи ɭóŧ? Nếu không sao lại luôn đong đưa?

Chu Dịch giơ tạ, cũng không phát hiện ánh mắt An Mạt nhìn mình.

Chân người đàn ông dài, mặc dù bị quần thể thao vây quanh, nhưng An Mạt có thể nhìn ra hai bắp chân anh rất có lực.