Chương 3: Livestream

Chương 3: Livestream

“Bà xã, bà xã Mạt Mạt.” Triệu Dần sử dụng chiêu cũ dây dưa đến cùng, anh ta ôm lấy hai đùi của người phụ nữ không buông.

An Mạt cảm thấy phiền, đối mặt với một người say, cô không thể tránh thoát được chỉ có thể vừa đấm vừa xoa.

“Ông xã, em tha thứ cho anh, hay là anh đi nghỉ trước đi, bà xã anh còn phải kiếm tiền nha.”

“Được rồi, bà xã em tha thứ cho anh…” Triệu Dần ôm một lúc bắt đầu ăn nói linh tinh, ngay sau đó còn nói một mình, chưa đến vài phút đã ngủ gà ngủ gật.

An Mạt dùng sức đạp một cái, khiến anh ta ngã xuống đất.

Ai tống anh ta về đây?

Triệu Dần nằm trên mặt đất ngáy o o, ngủ say sưa.

Không còn thời gian nữa, An Mạt nhanh chóng đi đến phòng livestream.

Loay hoay chỉnh giá đỡ livestream, lại điều chỉnh xong vị trí điện thoại di động, cô mở app livestream.

An Mạt livestream đã được hai năm, chủ yếu tính chất là ca hát và tán gẫu, bình thường người xem online cao nhất vượt qua con số một vạn, thấp nhất cũng có 5000 người, có lẽ dáng dấp cô quá lừa người, gương mặt thanh thuần, vừa nhìn chính là thiếu nữ nhà bên, ai biết từ đầu đến chân cô lại là kẻ lẳиɠ ɭơ.

Thiết lập một bức ảnh đẹp, cô bắt đầu buổi livestream, hướng về phía màn ảnh mỉm cười, chờ khi lượng người xem đạt đến con số 1000 người, An Mạt bắt đầu nói chuyện.

“Hello, chúc mọi người một buổi tối tốt lành.”

Khu bình luận bên dưới lập tức trở nên náo nhiệt.

[Đại bảo bối Mạt Mạt]: Hôm nay Mạt Mạt thật xinh đẹp.

[Bát sắt Mạt Mạt]: Bộ quần áo thủy thủ không tệ, hôm nay lộ ra nhiều màu sắc. jpg…..

An Mạt không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, cô luôn thay đổi phong cách, một nữ chủ bá thanh thuần sẽ không nổi tiếng mấy, quà nhận được cũng ít, nếu như mỗi ngày có lão đại tặng thì tốt rồi.

Thế nhưng cô cũng chẳng có cách nào, fans đều thích cô giả bộ thanh thuần.

Hôm nay lượng người xem không nhiều, cô hát một bài, ở giữa bắt đầu pk.

Phát sóng trực tiếp từ 9 giờ đến 11 giờ, sau ba tiếng cô mới tắt livestream.

An Mạt mệt chết đi được, cô từ trong phòng livestream đi ra, Triệu Dần còn đang nằm trên mặt đất ngáy o o.

Cô không dìu được một người đàn ông cho nên lười quản, đi đến nhà tắm tẩy trang.

Sáng sớm ngày hôm sau, An Mạt bị đánh thức.

Tên chó má Triệu Dần lại đến làm phiền cô.

“Bảo bối, em thật tàn nhẫn, ông xã cảm lạnh rồi này.” Triệu Dần một thân mùi rượu, anh ta bò lên giường ôm lấy người phụ nữ.

“Biến!” An Mạt còn chưa tỉnh ngủ, cô lười để ý đến anh ta.

“Bảo bối, tha cho anh lần này đi, nếu anh còn tái phạm, em thiến anh, được chứ?” Triệu Dần không biết xấu hổ cầu xin.