Chương 1

Hôm nay là ngày thứ 520 yêu đương với bạn trai Châu Dực.

Vào ngày đáng nhớ này, chúng tôi đã đồng ý tiết kiệm tiền nhưng vẫn có một buổi hẹn hò lãng mạn.

Bảy giờ sáng, tôi bắt xe buýt đến công viên như đã hẹn.

Vừa xuống xe đã thấy Châu Dực đi xe đạp công cộng đến.

Anh còn cầm trên tay một trái bánh kếp bốc khói.

"Bé con, lại đây ăn sáng đi, hôm nay anh mua cho em thêm ba quả trứng để bổ sung protein."

"Cám ơn anh yêu."

Thật ra, tôi ăn sáng rồi.

Tôm đỏ Argentina vừa đáp chuyến bay sáng nay, kết hợp với sự khéo léo của các đầu bếp mà gia đình tôi săn từ nhà hàng Michelin.

Không chỉ ngon mà còn bổ dưỡng.

Nhưng một người bạn gái tốt sẽ không làm bạn trai cô ấy xấu hổ.

Thế là tôi vui vẻ cầm chiếc bánh kếp cắn một miếng to rồi lấy món quà trong túi ra.

"Anh yêu, tặng anh. Mỗi ngày anh đều phải đứng gác, tiếp xúc với nắng gió, em chuẩn bị kem chống nắng cho anh."

"Cảm ơn bé cưng, anh cũng chuẩn bị quà cho em, lau dọn mỗi ngày chắc chắn không tốt cho tay, anh đã mua kem dưỡng da tay cho em!”

Tôi rất hài lòng khi nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của Châu Dực khi anh ấy tặng quà.

Đúng như mong đợi của tôi về bạn trai khi che giấu thân phận của mình.

Vẻ ngoài của Châu Dực thực sự rất ưa nhìn.

Chân mày kiếm và đôi mắt như sao, các đặc điểm trên khuôn mặt không có gì sai.

Điểm mấu chốt là vai rộng eo hẹp, khí chất xuất chúng, ném vào đám đông chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra.

Ngoài việc hơi nghèo ra thì không có gì cần bàn cãi.

Nhưng không sao, tôi có dư tiền.

Sau khi cùng tôi ăn bánh kếp, Châu Dực bắt đầu chia sẻ kế hoạch hẹn hò hôm nay.

Trước tiên là tham quan công viên vào buổi sáng, sau đó đến trung tâm mua sắm để hưởng ké máy lạnh một lúc, nhân tiện ăn trưa, buổi chiều ghé thăm một vài danh lam thắng cảnh và buổi tối thì đi chợ đêm.

Trọng tâm chính là: rẻ - đủ - và không cần nghỉ ngơi, đây có thể gọi là ‘tình yêu kiểu lính đặc chủng’.

Nhưng đây luôn là khuôn mẫu quan hệ của chúng tôi.

Khi đi dạo ở trung tâm thương mại, Châu Dực nắm vai tôi và chỉ vào những quầy hàng sang trọng ở khu vực này.

"Em yêu, một ngày nào đó, anh sẽ mua cho em tất cả những thứ này."

Nhưng tôi đã có đủ ở nhà, và đã sưu tập chúng từ khi còn nhỏ. Mọi thứ đều đâu vào đấy. May mắn là gia đình có chút của cải để chống chọi với cơ ngơi của tôi.

Nhưng tôi vẫn giả vờ thích thú khi bắt gặp ánh mắt của người anh người yêu.

"Cảm ơn anh yêu."