Chương 13: Chuẩn Bị Làm Chuyện Xấu?

Có người thấy Cố Khuynh Thành đồng ý thì không nhịn được thở dài một hơi, Cố Khuynh Thành này thât quá ngốc, chuyện này rõ ràng đều là bà Tần thiết kế, nếu giám định, kết quả chắc chắn Cố Khuynh Thành là hung thủ, đến lúc đó Cố Khuynh Thành sẽ phải gánh trên lưng tội gϊếŧ người này, có nói thế nào cũng vô dụng.

Đương nhiên bà Tần cũng không cho Cố Khuynh Thành cơ hội!

Với thủ đoạn của bà Tần, hoàn toàn không chừa cho Cố Khuynh Thành bất kỳ đường lui nào.

Cố Khuynh Thành vừa mới đồng ý, liền có người cầm thiết bị liên quan đi lên.

"Đây là kết quả giám định DNA của hung thủ lúc trước chúng tôi làm." Cục trưởng Lý lấy ra một phần tư liệu không kiêng kị biểu diễn trước mặt mọi người: "Bây giờ chúng tôi chỉ cần cô Cố làm một phần giám định DNA, so sánh hai cái, nếu như cô Cố vô tội, chúng tôi có thể rửa sạch hiềm nghi cho cô Cố trước mặt mọi người."

Tốc độ rất nhanh, chuẩn bị đầy đủ hết, Cố Khuynh Thành xem mà rất muốn cười.

Cố Khuynh Thành liếc nhìn tư liệu giám định DNA trong tay cục trưởng Lý, trước đây Cố Khuynh Thành chưa từng làm giám định DNA, nhưng cô biết rõ phần giám định DNA này chính là cô, dù sao chuyện hôm nay cũng có sự tham gia của nhà họ Cố.

Bởi vì máu cô là loại máu hiếm, vì phòng ngừa vạn nhất, trước đây cô ở trong bệnh viện Cố thị có tích trữ máu của mình, chuyện này người nhà họ Cố biết rất rõ, cho nên giám định DNA cô không khó.

Trong lòng Cố Khuynh Thành cười lạnh, lúc có người đi tới lấy máu, đôi mắt Cố Khuynh Thành khẽ cụp xuống, cảm xúc trong mắt liền biến mất, hết sức phối hợp chọ bọn họ lấy máu của cô.

Trong sảnh đám cưới nhất thời vô cùng yên tĩnh, loại yên tĩnh này khiến cho người ta không nhịn được căng thẳng, thậm chí có chút nghẹt thở.

Có thể người mà bà Tần mời tới vô cùng chuyên nghiệp, cũng có thể cùng với thiết bị hiện đại nên không đến nửa giờ kết quả giám định đã có.

Cục trưởng Lý cầm kết quả giám định DNA vừa ra lò kia, so với kết quả giám định DNA của hung thủ theo lời ông ta nói, sau khi so sánh, vẻ mặt cục trưởng Lý nghiêm nghị nhìn Cố Khuynh Thành: "Cố Cố, kết quả giám định DNA của cô và kết quả giám định DNA của hung thủ giống như đúc, chuyện này cô giải thích thế nào?"

Mặc dù mọi người ở đây đều đã suy đoán trước, nhưng khi nghe thấy cục trưởng Lý nói vẫn vang lên vài tiếng thổn thức.

Kết quả vừa ra, mọi người đều biết Cố Khuynh Thành hoàn toàn xong đời.

Từng chứng cứ đều đập chết Cố Khuynh Thành.

Cái chờ đợi Cố Khuynh Thành chính là ngồi tù, thậm chí có thể là tử hình.

Cố Khuynh Thành đúng là quá ngu, quá ngu, tự mình đưa tập đoàn Cố thị cho người ta, còn đắc tội với người nhà họ Cố, bây giờ thì người ta chẳng thèm nể mặt mũi.

Cố Khuynh Thành cũng chỉ có thể chờ chết thôi, còn là chết cực kì thảm!

Tần Vũ Phàm sững sờ ngây người, anh ta không nghĩ mẹ mình làm ác như vậy, nhưng anh ta rất nhanh bình thường trở lại, chỉ có như vậy, anh ta mới có thể hoàn toàn thoát khỏi Cố Khuynh Thành ngốc nghếch ngu xuẩn này, và chỉ có như vậy tập đoàn Cố thị vào trong tay anh ta mới không phát sinh vấn đề gì.

Như vậy rất tốt, vô cùng tốt.

Bà Tần lúc này rất đắc ý và vui sướиɠ, nếu còn không đúng nữa, thì bà ta thật muốn cười to. Cuối cùng cũng có thể giải quyết triệt để Cố Khuynh Thành này rồi, quá tốt, thật sự là quá tốt!

Đường Quân Diệp đứng ở trong góc nhỏ cảm thấy vô cùng trào phúng, nghĩ đến kế hoạch Cố Khuynh Thành, trong lòng anh ta lại không nhịn được cao hứng, làm đi, cứ làm đi, không làm sao có thể chết nhanh được.

Anh ta đang đợi đến lúc nhìn bọn họ tự tìm đường chết!

"Cô Cố, xem ra, cô phải theo chúng tôi về đồn cảnh sát rồi." Cục trưởng Lý "vừa đúng lúc" đứng dậy, nói rõ muốn mang Cố Khuynh Thành, đương nhiên ông ta vẫn làm bộ dạng chính nghĩa.

Vốn dĩ đám cưới xa hoa long trọng, bây giờ lại thành hiện trường truy bắt tội phạm, hơn nữa tội phạm còn là cô dâu!

Cục trưởng Lý là bà Tần cố ý mời tới, lnếu úc này Cố Khuynh Thành bị bắt thì cả đời này đừng mơ có thể ra ngoài.

Từng bước bà Tần sắp xếp không hề chưa một con đường sống cho Cố Khuynh Thành.

"Nhà họ Tần quá độc ác, đây là muốn đẩy cô Cố vào ngục tù mà." Tần Cửu nhìn mọi chuyện mà sắc mặt cũng thay đổi: "Tất cả những thứ này chắc chắn đều là nhà họ Tần an bài, nếu như cô Cố bị mang đi, sợ là chỉ có một con đường chết."

Cậu chủ Kinh vừa rồi nói muốn xem kịch hay, con ngươi cũng trở nên âm trầm.

Nhưng vào lúc này, Cố Khuynh Thành đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn phía trên màn ảnh lớn...

Khuôn mặt Cố Khuynh Thành hơi ngước lên, trông rất nghiêm túc, trông rất chăm chú.

Có người nói lúc một người nhìn chăm chú chính là lúc đẹp nhất, bây giờ nếu bỏ qua vết sẹo trên mặt Cố Khuynh Thành, tuyệt đối sẽ là người đẹp hơn hoa, yêu kiều hơn hoa, kiều diễm không gì tả nổi!

Bởi vì lúc này Tần Vũ Phàm đứng ở bên cạnh, nhìn góc nghiêng bên mặt phải trơn bóng của Cố Khuynh Thành đến ngây người.

Anh ta biết Cố Khuynh Thành trước khi bị hủy dung rất xinh đẹp, nhưng xưa nay anh ta không biết rõ Cố Khuynh Thành xinh đẹp đến như vậy, chỉ một khía cạnh như vậy thôi cũng đã làm người ta... Không nhịn được kích động!

Đáng tiếc khuôn mặt Cố Khuynh Thành đã bị hủy hoại, đáng tiếc Cố Khuynh Thành quá ngu, thật sự không xứng với anh ta!

Mọi người ở đây cũng không biết Cố Khuynh Thành đang nhìn cái gì, nhưng rất kỳ lạ là đều nhất trí giữ im lặng, không có quấy rầy cô.

Lúc trước góc cậu Kinh nhìn thấy là mặt bên Cố Khuynh Thành có "Vết sẹo", lúc này Cố Khuynh Thành hơi nghiêng.

Cậu Kinh dễ dàng thấy đôi mắt cô khẽ ngước lên nhìn màn ảnh lớn, cậu Kinh phát hiện đôi mắt cô rất sáng, còn như đang lóe lên một tia long lanh.

Đôi mắt sáng như vì sao, vô cùng lấp lánh khiến cho người ta không thể dời mắt.

Cậu Kinh đột nhiên phát hiện trong đôi mắt lấp lánh dưới ánh sáng hình như ẩn giấu cái gì đó ‘xấu xa", đúng, chính là cái loại ‘xấu xa’ chuẩn bị khuấy động lên một hiện trường máu me.

Cậu Kinh nhận ra lúc này đôi mắt kia vừa đáng yêu, lại sinh động, còn bất giác quyến rũ, quyến rũ... khiến lòng người ngứa ngáy! ! !

Anh đột nhiên nhớ tới tối hôm qua, lúc đó cô ở dưới người anh khóc lóc xin tha, đôi mắt cô mọng nước, nhìn anh, có phải cũng quyến rũ như vậy...

Hoặc là so với bây giờ càng thêm quyến rũ...

Cậu Kinh lấy ra điếu thuốc từ trong túi, kẹp vào giữa ngón tay.

Tần Cửu ngẩn người, cậu Kinh nhà anh ta bình thường rất ít hút thuốc, hơn nữa cậu Kinh xưa nay không phải là loại người hay hút thuốc ở nơi công cộng.

Điếu thuốc Cậu Kinh kẹp ở giữa ngón tay, cũng không đốt lên, chỉ là vuốt, rồi xoay vòng ở giữa ngón tay.

Tần Cửu kinh ngạc, cậu Kinh lúc nào lại chơi điếu thuốc như vậy, không vui, nên chơi với điếu thuốc?

Cậu Kinh ngứa tay sao?!