Chương 21: Là Cô Sao?

Lúc này ở dưới tầng vô cùng hỗn loạn, bất kể là phóng viên nhà họ Tần lúc trước tìm tới, hay là phóng viên mới vọt tới sau đó, mọi người giống như tiêm máu gà.

Hôm nay tin tức này quá lớn, thậm chí họ có thể thay đổi các cách viết bài báo khác nhau, một tháng không lặp lại!

Khách khứa vốn chuẩn bị xem Cố Khuynh Thành bị chê cười thì đều có chút choáng váng, nhưng không cản trở bọn họ hưng phấn xem kịch, màn kịch hôm nay xem thật sự là quá nghiện, dưa này đủ cho bọn họ ăn một năm!

Bà Tần điên cuồng đánh Tần Ngôn Minh, phong thái quý phu nhân bình thường đã sớm không còn.

Người phụ nữ dù có khôn khéo đến đâu gặp phải loại chuyện này cũng trở thành kẻ chanh chua, điên cuồng.

Tần Ngôn Minh từ trước đến nay luôn mưu tính sâu sắc, lúc này bị bà Tần đánh, bị người nhà nạn nhân vây quanh, chật vật không chịu nổi, giống như một nhà có tang.

Tần Vũ Phàm là thảm nhất, sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay sắp đổ, không thể tin được mình đột nhiên có thêm bốn em trai em gái, thật sự không cách nào tiếp nhận sự thật tàn nhẫn này.

Anh ta rõ ràng là con trai duy nhất của nhà họ Tần, tất cả những thứ của nhà họ Tần rõ ràng đều là của anh ta.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Những người này đến đây để tranh giành gia sản với anh ta sao?

Cục trưởng Lý lúc trước buộc Cố Khuynh Thành làm giám định ADN, lúc này mặt cũng như tro tàn, nhà họ Tần bây giờ bị như vậy, chuyện lúc trước nếu xử lý không tốt, vậy ông ta...

Cục trưởng Lý hiện giờ vô cùng hối hận đã để Cố Khuynh Thành làm phần giám định ADN kia, nếu không làm phần giám định kia, ông ta còn có thể rửa sạch mình.

Cố Khuynh Thành lúc ấy vì sao không từ chối ông ta? Tại sao lại hợp tác với ông ta như vậy?

Bây giờ ông ta đột nhiên nhớ tới, lúc ấy Cố Khuynh Thành ngay cả một chút thái độ từ chối cũng không có, trái lại còn rất phối hợp.

Cố Khuynh Thành lui đến một góc, hiện trường hỗn loạn, tất cả đều đang xem nhà họ Tần náo nhiệt, không ai chú ý tới cô nữa.

Cố Khuynh Thành nhìn ly rượu đỏ ở phía trước, chất lỏng màu đỏ hiện trong mắt cô, làm cô tựa như thấy lại một màn bảy năm trước kia.

Vụ tai nạn xe 7 năm trước.

Tai nạn đó không phải là một tai nạn, nó là do con người tạo ra!

Chuyện cách đây bảy năm, từng hình ảnh xuất hiện rõ ràng. Ngày đó là sinh nhật ông cụ Cố, người một nhà bọn họ chạy tới nhà cũ tổ chức sinh nhật cho ông cụ Cố.

Nhưng lái được nửa đường thì bố phát hiện xe không phanh được, lúc ấy phía trước bọn họ là một chiếc xe tải chở đầy thủy tinh, mặc cho bố bấm còi thế nào, xe tải vẫn không nhanh không chậm chạy ở giữa, rõ ràng là cố ý.

Con đường vốn không rộng, một bên là núi, một bên là vách núi, lúc ấy muốn tránh cũng không thể tránh được.

Khoảnh khắc xe của bọn họ đυ.ng phải xe tải, anh trai ngồi ở phía sau ôm chặt cô vào trong ngực, mẹ ngồi ở phía trước chống nửa người ngăn cản tất cả nguy hiểm vì cô.

Mẹ tử vong tại chỗ, anh trai bất tỉnh.

Trước ngực bố cắm đầy mảnh thủy tinh, ông chống đỡ một hơi cuối cùng, ông không yên lòng cô con gái từ nhỏ đã được nâng niu yêu thương trong lòng bàn tay.

Ông không đành lòng để con gái của ông đối mặt với những âm ngoan và tàn khốc kia, nhưng có một số chuyện không biết sẽ càng nguy hiểm.

Ông nói cho cô biết hôm trước ông phát hiện chú hai Cố Chính Quốc và Tần Ngôn Minh hợp mưu mang ra ngoài một lượng vốn lớn của Cố thị.

Bố cố gắng chống đỡ gọi điện thoại cho Đường Quân Diệp.

Sau đó, cô thấy một chiếc xe đến và dừng lại bên cạnh họ.

Chiếc xe kia dừng lại một hồi, thấy không có động tĩnh gì, có thể cho rằng bọn họ đều đã chết, xe để lại một đoạn cửa sổ nhỏ, cô rõ ràng nhìn thấy Tần Ngôn Minh ở ghế lái, còn có chú Cố Chính Quốc ngồi bên cạnh.

Lúc ấy cô ngồi trong xe không nhúc nhích, cô tận mắt nhìn thấy Tần Ngôn Minh lái xe đâm vào xe của bọn họ, muốn khiến xe của bọn họ đâm vào vách núi bên cạnh, muốn hủy thi diệt tích, chấm dứt hậu hoạn!

Lúc ấy, nếu không có Đường Quân Diệp kịp thời chạy tới, chỉ sợ tính mạng của cô cũng khó bảo toàn.

Cô bảo Đường Quân Diệp mang anh trai hôn mê bất tỉnh đi, cô đem sự chú ý của mọi người đến người cô.

Lúc ấy cô cũng không có bị thương, vì anh trai và mẹ đã bảo vệ cô, máu trên mặt cô đều là của mẹ và anh trai.

Vết thương trên mặt cô là giả, vì yếu thế, cũng là vì bảo vệ bản thân, nếu Tần Ngôn Minh và Cố Chính Quốc biết cô không bị thương nhất định sẽ hoài nghi.

Lúc cô "tỉnh dậy" ở trong bệnh viện, cố ý nói đem Cố thị làm của hồi môn, gả cho Tần Vũ Phàm.

Cô chính là muốn Tần Ngôn Minh và Cố Chính Quốc tranh đấu lẫn nhau, từ đó bảo vệ Cố thị.

Đương nhiên bọn họ cũng không dễ dàng buông tha cho cô, trong bảy năm ở nước ngoài cô gặp phải truy sát không chỉ một lần, châm chọc chính là những người đó đều là người nhà họ Cố phái tới.

Cho nên cô đã luyện võ phòng thân, cũng may nước M có thể mua vũ khí phòng thân.

Sau đó có người giới thiệu còng tay cho cô, nói phải gây cản trợ cho kẻ địch, mới có nhiều cơ hội chạy trốn.

Hôm qua còng tay trong túi cô là sau khi cô xuống máy bay, Đường Quân Diệp để trong túi cho cô.

Thật không ngờ lại dùng ở trên người cậu Kinh.

Bảy năm trước, vụ tai nạn được xác định là tai nạn ngoài ý muốn, lúc đó người xử lý vụ án tai nạn chính là cục trưởng Lý vừa mới hãm hại cô trong hôn lễ.

Rất hiển nhiên nhà họ Tần, nhà họ Cố, cục trưởng Lý đều là cùng một giuộc với nhau.

Lúc ấy chuyện xảy ra đột ngột, bố qua đời, anh trai hôn mê, Đường Quân Diệp đưa anh trai cô rời đi, cô chỉ có một mình bảo vệ Cố thị trước, bảo vệ tính mạng của mình trước, căn bản không kịp đi điều tra chuyện tai nạn xe.

Hơn nữa lúc ấy cô cũng không thể đi điều tra, một khi đi điều tra, tất nhiên sẽ khiến Tần Ngôn Minh và Cố Chính Quốc hoài nghi, cô nhất định sẽ gặp nguy hiểm.

Đến khi cô xử lý xong chuyện của công ty rồi đi điều tra tai nạn xe, thì bọn họ đã xử lý sạch sẽ một vài dấu vết rồi.

Bảy năm...

Bây giờ cô trở về, rất nhiều thứ đã thay đổi, và có nhiều thứ sẽ thay đổi.

Chúng ta nên trả lại thôi! Nên bồi thường rồi! Cứ chờ đi!

Hôm nay chỉ là khởi đầu thôi...