Chương 9: Thực sự là trùng hợp?

Tần Cửu thấy không có khả năng lắm, chuyện cô gái họ Cố này anh ta đã có nghe nói qua nhưng cô ấy khó có thể chạy thoát khỏi bàn tay Cố Ngũ với cậu Kinh nhà anh ta.

Tần Cửu suy nghĩ, nói với cậu Kinh chuyện mình biết liên quan đến hôn lễ này.

"Bảy năm trước đã xảy ra một tai nạn xe, vợ chồng Cố thị đều chết, cậu cả Cố là Cố Y Đình thì tung tích không rõ, chưa biết sống chết thế nào. Chỉ có duy nhất Cố Khuynh Thành là còn sống, nhưng ở trong tai nạn xe kia mặt trái Cố Khuynh Thành đã bị thương, và hủy dung."

"Lúc đó sau khi tỉnh lại ở trong bệnh viện, trên mặt Cố Khuynh Thành quấn băng gạc nói với truyền thông: ‘Tập đoàn Cố thị là củ hồi môn của tôi, chờ tôi đủ hai mươi lăm tuổi, tôi sẽ mang tập đoàn Cố thị gả cho anh Vũ Phàm."”

"Chuyện này lúc đó rất vang động, có vài người nói cô Cố. . . . .ngu ngốc." Tần Cửu nói vô cùng nhẹ nhàng, chỉ có chỗ nói cô Cô ngu ngốc thì quả thực có chút khó nghe.

Mắng cô Cố không có liêm sỉ, hài cốt bố mẹ chưa lạnh, cô đã vì theo đuổi người đàn ông mà dâng hết gia nghiệp do bố mẹ sáng lập cho người ta.

Mắng cố Cố vì theo đuổi người đàn ông ngay cả nhà họ Cố cũng không cần, ngu như heo, không bằng súc sinh.

"Lúc đó nhà họ Cố bởi vì chuyện này mà gây chuyện ồn ào với cô Cố, suýt chút nữa thì đoạn tuyệt quan hệ."

Tần Cửu thầm than, mặc dù lúc đó mắng cô Cố thật sự rất quá đáng, nhưng có một số chuyện vẫn là sự thật: “Nhà họ Tần và nhà họ Cố vốn đã có hôn ước, nhưng nhà họ Tần cũng không phải là người trong sạch gì, thậm chí có người còn nghi ngờ vợ chồng Cố thị chết là có liên quan đến nhà họ Tần, cô Cố vào nhà họ Tần chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp, sợ là sẽ bị nhà họ Tần gặm sạch xương. Cô Cố thực sự là quá ngây thơ, quá đơn thuần, không biết lòng người hiểm ác. Cô Cố yêu Tần Vũ Phàm mù quáng, mà Tần Vũ Phàm lại không phải là người chồng tốt để có thể giao phó. . ."

Lông mày Kinh Lan Thần nhíu lại: "Vì sao hôm nay nhà họ Tần lại tổ chức hôn lễ này?"

"Hả?" Tần Cửu ngẩn người: "Chắc hẳn là vì muốn tập đoàn Cố thị."

Đây không phải là chuyện rất rõ ràng à? Cậu Kinh nhà anh ta sao lại hỏi như vậy?

Ánh mắt Kinh Lan Thần rơi vào trên người Cố Khuynh Thành: "Nếu hôm nay nhà họ Tần tổ chức hôn lễ này, hơn nữa còn làm long trọng như vậy, thì đã nói rõ bảy năm qua tập đoàn Cố thị vẫn còn an ổn ở trong tay Cố Khuynh Thành, không có ai nhúng chàm vào. Bảy năm qua tập đoàn Cố thị có thể bình an vượt qua nguy cơ, nguyên nhân lớn cũng là bởi vì bảy năm trước Cố Khuynh Thành nói đem tập đoàn Cố thị làm củ hồi môn."

"Nhà họ Tần nếu có thể danh chính ngôn thuận có được tập đoàn Cố thị, thì sẽ ngừng lại những hành động ngầm, không tiếp tục hành động lỗ mãng, người khác mơ tưởng đến tập đoàn Cố thị đương nhiên đều sẽ bị nhà họ Tần cản trở."

"Một mình yếu ớt mệt mỏi đánh trả, còn phải đối mặt với sói dữ bao vây mà không hề bị người khác lợi dụng, còn khiến kẻ khác thay mình chịu tổn hại, tìm điểm cân bằng để bầy sói tự tàn sát lẫn nhau. Chỉ là khi bản thân đứng trước tình cảnh nguy hiểm đó, không nhiều người làm được điều như vậy." Nhưng rõ ràng là bây giờ Cố Khuynh Thành làm được rồi.

Bảy năm trước, tức là khi Cố Khuynh Thành mười tám tuổi. Một người con gái mười tám tuổi! Hơn nữa bảy năm không hề ngắn, người nhà họ Tần còn chẳng lương thiện gì, miếng thịt mỡ béo bở như tập đoàn Cố thị rơi ngay trước mắt, vậy mà nhìn thấy được nhưng chạm không được, ăn không được.

Anh không tin nhà họ Tần chẳng làm gì suốt bảy năm qua. Ít nhất họ sẽ nghĩ cách tổ chức hôn lễ trước, dù sao hôn lễ tổ chức nhanh lúc nào, nhà họ Tần sẽ chiếm được tập đoàn Cố thị nhanh lúc ấy.

Nhưng thời gian bảy năm ấy, hôn lễ không hề được tổ chức, tập đoàn Cố thị vẫn nằm trong tay Cố Khuynh Thành. Chuyện này càng đáng để suy ngẫm.

"Chắc chỉ trùng hợp thôi. Cô Cố ngây thơ, đơn thuần, đơn giản như vậy! Sao có thể như thế được? Lúc đó, cô Cố nói vậy là bởi vì quá yêu Tần Vũ Phàm, muốn gả cho Tần Vũ Phàm."

Suy nghĩ của cậu Kinh làm Tần Cửu kinh ngạc. Ai cũng biết cô Cố ngây thơ, đơn thuần, sao lại có lòng dạ sâu xa như vậy được chứ? Sao có thể nghĩ ra kế sách tuyệt vời như vậy?

Đến bây giờ Tần Cửu vẫn nghĩ rằng người mà cậu Kinh nhà mình tìm không phải là cô Cố, vì khoảng cách giữa hai người thật sự quá lớn.

Ánh mắt sâu thẳm của Kinh Lan Thần nhuộm màu lên ánh sáng mờ ảo. Chỉ là trùng hợp sao? Nếu là trùng hợp thì thôi. Còn nếu không hợp trùng hợp thì sao?

Cố Khuynh Thành! Kinh Lan Thần nhìn vào gương mặt một bên sẹo...Sẹo? Đôi mắt Kinh Lan Thần hơi nheo lại.

"Trời ơi, đây là gì vậy? Mấy cái này là gì vậy?" Ngày lúc ấy, một tiếng hét hoảng sợ bỗng vang lên từ sảnh đám cưới tầng dưới.