Chương 32

Sâu trong Đông khu, ngoại trừ Đằng Long của Đường gia, còn có hai thế lực cũng mạnh mẽ bá đạo không kém. Một là Quần Tinh, chủ tịch hội đồng Tô Niệm, còn lại chính là nhà mafia Thượng Quan.

Đường Nhạc là thái tử Đường Gia, Quần Tinh cầm quyền Tô Niệm cùng thất gia Thượng Quan Thanh Thanh của nhà Thượng Quan là ba niềm tự hào của Đông khu, là nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất nhất.

Đường gia nắm giữ Ám Huyết-hệ thống liên minh ngầm, có quan hệ vô cùng thân thiết với nhà mafia Thượng Quan. Với địa vị của Đường Nhạc, người có thể ngồi ăn chung bàn với y thực sự rất ít, nhưng Thượng Quan Thanh Thanh cùng lớn lên với Đường nhạc, đến bây giờ vẫn duy trì mối quan hệ thân thiết như xưa.

Thượng Quan gia mấy năm nay cũng bắt đầu thay đổi, tham gia vào kinh doanh sản xuất các mặt hàng sang trọng và dịch vụ, đủ loại hình thức.

Hội quán InfaTuaTion nổi tiếng nhất Đông khu chính là sản nghiệp của Thượng Quan gia. InfaTuaTion cũng giống như tên của nó “say mê”, kỳ thực không phải là một hội quán bình thường mà là một câu lạc bộ đêm chuyên cho người đến mua vui. Nam nhân xinh đẹp cùng nữ nhân, ở hội quán này cần gì cũng có, nói thẳng ra chính là gọi người tới phục vụ.

Chính là phí vào cửa InfaTuaTion rất cao, người tới đều là người của giới thượng lưu, vì thế rất khó điều tra được.



9 giờ tối, Đường Nhạc dắt Tô Trữ Xuyên đến gặp Thượng Quan Thanh Thanh.

Thượng Quan Thanh Thanh vào buổi tối thường xuyên đến chi nhánh hội quán InfaTuaTion ở cạnh bờ biển, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Đây chính là lần đầu tiên Tô Trữ Xuyên đến nơi này. Ở gần biển nên không khí nơi này vô cùng ẩm ướt, InfaTuaTion có lối kiến trúc Âu châu cổ tăm tối tao nhã rất phong cách, như một tòa cung điện rực rỡ tráng lệ.

Phó Vũ Tây vừa dừng xe trước cổng,ngay lập tức có một nam nhân mặc áo đuôi tôm bước tới cung kính cúi người: “Đường tiên sinh, thất gia đang chờ ngài ở phòng LoMond.”

Đi theo nam nhân mặc áo đuôi tôm tiến vào đại sảnh, Tô Trữ Xuyên không khỏi cảm thấy có chút khẩn trương. Đại

sảnh trang hoàng xa hoa thanh lịch, dùng màu vàng và đỏ làm tông màu chủ đạo, chính giữa có rất nhìu người ăn mặc gợi cảm, thậm chí còn có một số một thiếu niên vô cùng xinh đẹp ngồi trên ghế dài trêu đùa nhau.

Thấy bóng dáng cao lớn của Đường Nhạc còn có Tô Trữ Xuyên đi bên cạnh, bọn họ khẽ liếc qua, ánh mắt tế nhị có chút khó hiểu.

Tô Trữ Xuyên chỉ vừa nghiêng đầu nhìn thoáng qua, suýt chút nữa vấp té hơi lảo đảo một chút, nghe đến bên kia truyền đến vài tiếng cười nhẹ, Tô Trữ Xuyên cảm thấy quẫn bách đến mức gương mặt nóng bừng như bị thiêu đốt.

Mà Đường Nhạc đi trước hắn cũng không chú ý đến, bởi vì có một nam nhân xuất hiện trước mặt y.

Nam nhân này có dáng người thon dài rất khiêu gợi, mặc một chiếc quần da bó sát, cái mông xinh đẹp lộ rõ như một gò đất nhỏ, thắt lưng lại vô cùng tinh tế dẻo dai. Lông mi thật dài, đôi mắt mê người chăm chú đặt lên người Đường Nhạc: “Thái tử, ngài lâu rồi không tới…”

“Lâu rồi không gặp, Khải Tây.”Đường Nhạc hình như cũng không cảm thấy tức giận khi bị nam nhân này ngăn cản, qua loa nói.

“Ta không quấy rầy ngài gặp thất gia. Chỉ là đêm nay ngài có ngủ lại hội quán không… ta chờ ngài.”

Nam nhân tên Khải Tây kia căn bản không hề chú ý đến một người bình thường như Tô Trữ Xuyên đứng bên cạnh Đường Nhạc, dịu dàng nói, con ngươi ướŧ áŧ động lòng người, tràn đầy ý tứ mời gọi.