Chương 2

Từ đó cha ta mất hứng thú với nương, cuộc sống của nương yên bình hơn nhiều, được đại phu nhân sắp xếp cho làm nha hoàn rửa bô trong phủ.

Tuy hàng ngày phải ngửi mùi khó chịu nhưng tốt xấu gì cũng được ăn mặc đầy đủ, nương ta rất vui.

Sau này nương ta mới biết, cha ta vì túng dục quá độ nên khó khăn trong việc có con, đại phu nhân đã nhập phủ ba năm cũng không mang thai, bà ta lo nha hoàn thông phòng trong phủ có thể sinh trưởng tử trước nên ai cũng bị ép uống dược tuyệt tử.

Chỉ là người khác uống một chén, còn nương ta phải uống tới ba chén.

Nương ta nhập phủ được hai tháng thì đại phu nhân mang thai, bà ta rất vui, ban thưởng cho toàn phủ, ngay cả nương cũng được một cái đùi gà.

Chỉ là khi nương ta chuẩn bị cho đùi gà vào miệng lại cảm thấy đùi gà thật dầu mỡ, ngửi vào buồn nôn. Lúc đó nương còn nhỏ chưa hiểu gì, nhưng những người bên cạnh thì khác, cùng ngày hôm đó nương bị đưa đến viện của đại phu nhân.

Một đại phu bắt mạch cho nương ta rồi quay lại nói với đại phu nhân: “Là hỉ mạch!”

Sắc mặt đại phu nhân vô cùng khó coi, đạp thẳng vào người nương ta một cước: “Bổn phu nhân coi thường ngươi rồi, sống dưới mi mắt ta, đã uống dược tuyệt tử mà còn có thể mang thai, cũng có vài phần thủ đoạn đấy.”

“Nghiệt chủng này là do ngươi tư thông với thằng hầu nào mà ra?”

Nương ta bị đá ngã lăn ra đất, đầu óc ong ong, nhưng nghe thấy câu cuối của đại phủ nhân, liền biết bà ta định đổ oan để gi*t nương ta.

Nương sợ hãi, chuẩn bị xin nha thì lão bà tử hầu hạ bên cạnh đại phu nhân lại ghé tai bà ta nói gì đó, vẻ u ám trên mặt đại phu nhân mới từ từ biến mất, sau đó an bài cho nương ta dưỡng thai ngay trong viện đại phu nhân.

Khi ta bắt đầu hiểu chuyện, nương mới nói với ta, dù lão bà tử kia cố tình nói nhỏ với đại phu nhân nhưng bà vẫn mơ hồ nghe được vài chữ, trong đó có bốn chữ tới tận bây giờ nương nhớ rõ, đó chính là: “Bỏ mẹ lấy con.”

Nói xong nương ôm chặt lấy ta: “May mà Viện Nhi là nữ hài tử, nếu không mạng nương cũng chẳng còn.”

Ta hiểu lời nương nói, cũng đoán ra được tính toán của đại phu nhân. Rõ ràng là bà ta sợ cái thai mình sinh ra không phải nhi tử, định chờ nương sinh xong, nếu là nhi tử sẽ ôm về nuôi, sau đó diệt trừ nương, một lần và mãi mãi.