Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Linh Phi Khuynh Thiên: Yêu Đế Đã Chịu Trói

Chương 55

« Chương Trước
Nàng giơ tay ra, bước thẳng vào bên trong làn khói mù đó.

Trong nháy mắt, tiếng pháo nổ và tiếng đàn sáo vang lên bên tai, vô số khách khứa náo nhiệt ồn ào.

Quân Mộ Thiển chợt phát hiện, trong giấc mơ này đang cử hành một hôn lễ.

Chẳng lẽ vị Lâu thái tử này thật sự là đoạn tụ, đau khổ vì không được thành hôn với người mình yêu cho nên chỉ có thể ký thác vào giấc mơ?

Nàng đột nhiên hơi không nhẫn tâm phá vỡ giấc mơ của Lâu Tinh Tầm, nhưng vì tiền, vẫn phải phá.

“Tân lang vào...”

Nam tử mặc hỉ phục màu đỏ thẫm, tay áo dài quét đất, gương mặt ửng đỏ, nhưng lại trông như một con rối gỗ.

Tiếng ồn ngày càng lớn hơn, đám khách khứa reo hò không ngớt.

Cũng đúng lúc này, Quân Mộ Thiển trực tiếp phóng Hỗn Độn Chi Hỏa ra, đốt cháy toàn bộ hỉ đường.

Đối mặt với đám lửa đột nhiên xuất hiện, đám khách khứa đều sợ ngây người.

“Đây là thứ gì?”

“Ai đang quấy rối hôn lễ?”

“Nóng! Nóng quá! Chạy mau…”

Nhưng thế lửa quá lớn, không thể chạy thoát được, ai cũng kêu thảm rồi hóa thành tro bụi.

“Đáng chết!” Đột nhiên, một tiếng kêu cực kỳ chói tai vang lên.

“Tân nương” đó kéo khăn trùm đầu xuống, để lộ một khuôn mặt xinh đẹp, vẻ mặt oán giận: “Con nhóc thối tha không biết tốt xấu, dám làm hỏng chuyện tốt của ta!”

Không ngờ ở đây lại có một người ảo ảnh!

Quân Mộ Thiển cười lạnh, không hề sợ hãi.

Đầu ngón tay của nàng khẽ điểm một cái, ngọn lửa lập tức hợp lại, lao thẳng về phía tân nương.

Tuy bây giờ Hỗn Độn Chi Hảo chẳng khác gì ngọn lửa bình thường nhưng lại là vũ khí sắc bén tốt nhất để đối phó với “vật chết” này.

Nhìn thấy ngọn lửa lao vυ"t tới, đầu tiên tân nương tỏ ra khinh thường, hừ lạnh một tiếng giơ tay ngăn cản.

Nhưng, lúc nàng ta phát hiện ngọn lửa đó trực tiếp thiêu đốt cơ thể của nàng ta, thì không khỏi hoảng sợ biến sắc!

“Đáng chết!” Tân nương lại kêu lên một tiếng: “Đây là lửa gì!”

Quân Mộ Thiển thản nhiên nói: “Lửa của bổn tọa.”

Ngoài mặt ung dung nhưng trong lòng lại rất thận trọng, bây giờ tu vi của nàng chưa đủ, chắc chắn vẫn chưa thể tiêu diệt người ảo ảnh này.

Không phải Thái tử đoạn tụ vứt bỏ cô nương nào đó, khiến người ta vì yêu mà sinh hận nên mới báo thù hắn ta như thế này đấy chứ?

Vẻ mặt tân nương hoảng loạn, hoàn toàn không dám đánh nữa, sau khi có phần không cam tâm liếc nhìn nam tử bên cạnh mới vội vàng hóa thành một làn khói mù bay đi mất.

Người ảo ảnh vừa rời đi, toàn bộ hỉ đường lập tức trở nên hư ảo.

Quân Mộ Thiển biết, đây là dấu hiệu giấc mơ tan vỡ.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì chắc giờ Lâu Tinh Tầm sắp tỉnh rồi!

**

Ảo mộng tan biến, và giờ đây, bên trong Đông cung.

Một tiếng động vang lên, nam tử có sắc mặt nhợt nhạt giãy dụa mở to hai mắt, giơ tay che trán mình, lẩm bẩm: “Hình như mình vừa mơ một giấc mơ rất dài.”

Hắn ta nhớ, hắn ta đang thành hôn, kết quả có một trận lửa lớn từ trên trời rơi xuống, sau đó...

“Tỉnh rồi?”

Nghe vậy, Lâu Tinh Tầm đột nhiên ngẩng đầu, trong nháy mắt đã đối mặt với đôi mắt hoa đào xinh đẹp.

Quân Mộ Thiển nhíu mày, thầm nghĩ, cuối cùng mình cũng có thể đi càn quét quốc khố rồi.

Thế nhưng, vừa định quay người, Lâu Tinh Tầm lại chợt nhìn chằm chằm nàng, trong mắt mang theo vài phần thăm dò.

Hắn chậm rãi chống tay lên giường ngồi dậy, giọng nói chậm rãi: “Cô nương đốt hôn lễ của ta, có phải nên đền một cái không?”
« Chương Trước