Chương 3

Con quỷ nước kia đã quyết tâm bắt cô gái đi theo.

Vì thế tôi bỏ qua lời dặn dò của tổ sư gia, quay lại lấy máy radio, bắt đầu phát kinh Chú Đại Bi.

Chúng ta chủ trương một cuộc nổi loạn.

Người đàn ông bắt đầu méo mó biến dạng, cổ tay buông lỏng, hóa thành một vũng nước hôi thối rồi biến mất.

Cô gái cũng buông cổ tay, há mồm thở hổn hển.

Cư dân mạng đều chứng kiến cảnh tượng này.

Sau một lúc im lặng, bọn họ đồng loạt bình luận:

[Xem trừ tà lúc nửa đêm? Quá đỉnh!]

[Chẳng cần biết có phải kịch bản hay không, hay quá!]

[Quá đáng sợ! Sợ chết khϊếp!]

[Giả quá, tôi là người chủ nghĩa vô thần.]

Cô gái tỉnh táo lại, sợ hãi bò đến trước màn hình.

Quỷ nước biến mất, mái tóc trắng của cô, bắt đầu biến đổi trở lại thành màu đen.

"Đại sư! Cảm ơn ngài đã cứu tôi!"

Tôi nhìn vào sợi dây đỏ trên cổ tay cô ấy, lắc đầu bất lực: "Dây tơ hồng vẫn còn, kiếp nạn của cô vẫn chưa được giải thoát."

Cô gái khóc lóc: "Dù tốn bao nhiêu tiền cũng được, xin ngài cứu tôi!"

Tôi chỉ vào sợi dây đỏ trắng được đan sẵn trên bàn, giơ tay lên:

"Giá gốc 500 tệ một sợi, cô sát khí nặng, tôi tặng cô một sợi đỏ một sợi trắng, giá ưu đãi 2000 tệ."

Cư dân mạng lại một phen xôn xao:

[Tôi đã bảo là kịch bản mà! Chưa nổi đã nghĩ đến chuyện bán hàng rồi!]

[Hai sợi dây thừng đắt thế! Có gắn vàng sao?]

[Chị gái ơi, chị là thật hay giả? Hai người là một đám à?]

[Chỉ cần cô ta đưa link, tôi sẽ tố cáo cô ta!]

Cô gái toát mồ hôi, có chút do dự.

Tôi nghĩ cô ấy chỉ mới là sinh viên, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.

"Thôi được rồi, tôi sẽ gửi cho cô trước, nếu dùng hiệu quả thì cô lại trả tiền sau!"

Cô gái cảm kích mà dùng sức gật đầu.

Không để cư dân mạng tiếp tục tấn công, tôi lập tức tắt livestream, đứng dậy bước ra khỏi cửa, gõ cửa phòng bên cạnh.

Người mở cửa chính là cô gái tôi vừa liên kết, Lý Thanh Thanh.

Cô ấy đứng sau một chàng trai cao lớn, chính là "Quỷ nước" Trương Tiểu Phàm đã biến mất.

"Kết quả không tệ! Thu nhập livestream tối nay rất cao, một Carnival đủ tiền thuê nhà ăn uống cả tháng rồi!"

Thanh Thanh phấn khích ôm lấy tôi nhảy dựng lên, thuốc nhuộm tóc trắng ở đuôi tóc rơi xuống váy đen của tôi.

"Trời ơi! Vậy còn đi học cái lớp tồi tệ đó làm gì nữa! Chúng ta cứ làm thế này đi! Chắc chắn sẽ giàu có!"