Chương 38

Mấy ngày nay không thiếu người đến đây tìm cảm giác tồn tại, một người vừa tức chết rời đi thì người khác lại đến.

Quả nhiên cô vừa mở cửa đã nhìn thấy Trình Thư Ngọc đứng ở ngoài.

Nếu cô không phải là người tiếp nhận số mệnh làm bia đỡ đạn của nguyên chủ thì nhìn từ góc độ những người khác hay là góc độ độc giả, vị nam chính này cũng khá là đáng yêu.

Đẹp trai, khí chất lại nửa chính nửa tà.

Nếu đặt ở bối cảnh học đường thì sẽ là trùm trường xấu xa, đặt ở bối cảnh tổng giám đốc bá đạo thì sẽ là loại ăn chơi trác táng, nói chung rất nhiều cô gái thích kiểu này.

Nhưng hiện tại, đối mặt với cái người sau này sẽ hại cô chết không có chỗ chỗ chôn, trước khi chết lại hại cô nghèo rớt mùng tơi, thật sự hà Phiến Huỳnh chẳng thế nào ưa nổi.

Nhưng có vẻ đối phương lại có hứng thú với cô.

Hà Phiến Huỳnh mở cửa ra, cô phát hiện Trình Thư Ngọc nhìn cô chằm chằm, khuôn mặt đờ đẫn.

Hà Phiến Huỳnh cười lạnh, nói: “Sao nào? Yêu tôi à? Riêng anh thì tốt nhất là đừng.”

Trình Thư Ngọc sửng sốt nhưng ngay lập tức anh ta lại khôi phục bộ dạng thờ ơ ngày thường của mình, anh ta thậm chí còn cười nhạt: “Không có, chẳng qua tôi thấy cô thay đổi rất lớn.”

Anh ta nói xong thì duỗi chân muốn đi vào, sau đó nói tiếp: “Nếu cô ngay từ đầu cứ như vậy thì chúng ta sẽ không có hiểu lầm như lần này.”

Hà Phiến Huỳnh chậm rãi đạp lên đôi giày hàng hiệu của anh ta: “Tôi cho phép anh vào à?”

Trình Thư Ngọc ngay lập tức dừng lại rồi nói: “Huỳnh Huỳnh, cái phòng này quá tệ, tôi tìm cho cô cái tốt hơn.”

Hà Phiến Huỳnh: “Muốn bao nuôi tôi? Tôi lại cảm thấy anh không xứng đâu!”

Trình Thư Ngọc: “…”

Trình Thư Ngọc ngưng cười: “Tiểu Tiểu nói đúng, cô thật sự chẳng có gia giáo.”

Hà Phiến Huỳnh vẫn bày ra bộ dạng thờ ơ: “Sở dĩ tôi vẫn còn kiên nhẫn nói chuyện với anh vì tôi còn muốn cảnh cáo anh, không có chuyện gì thì đừng có xuất hiện trước mặt tôi, đến lúc đó người bị hại cũng chỉ có anh thôi.”

Cô cũng chưa nói là bị hại gì và vì sao nhưng khi Trình Thư Ngọc vừa nhìn vào đôi mắt trong veo nhưng lại sắc bén của cô, trái tim anh ta hơi rung động.

Trong khoảnh khắc đó, vậy mà anh ta lại xuất hiện một ý tưởng kỳ quái.

Đột nhiên anh ta muốn nhìn thấy người phụ nữ này khóc, tốt nhất là khóc từ trên giường anh ta xuống dưới, ôm chặt chân anh ta không buông.