Chương 8

Kết quả mới chỉ là bắt đầu, vì Ninh Vân Dập dùng linh lực để tiết kiệm thời gian, khoai tây rất nhanh đã gần như chín, y tăng lửa để cô đặc nước sốt, cuối cùng khi bày ra đĩa, cùng với nước sốt đậm đà bám trên từng miếng thịt, một nắm hành lá cuối cùng, màu sắc đó, hơi nóng lan tỏa.

Phòng livestream cùng lúc im lặng, nhưng sau vài giây im lặng, bão bình luận tràn ngập màn hình, la hét đập phá van xin đưa hương vị lên kệ.

Ninh Vân Dập nhìn thấy bão bình luận này, nhưng y không hiểu ý nghĩa của việc đưa hương vị lên kệ, chỉ cười và quay người đi múc cơm.

Mọi người trong phòng livestream cứ tưởng rằng streamer không muốn, có người bắt đầu tặng quà, lập tức một trận mưa tặng quà ập đến.

Ninh Vân Dập quay người múc cơm xong vừa định nói lời kết thúc, kết quả nhìn thấy mưa tinh tệ trên trời làm y sửng sốt.

【Aaaa, streamer! Xin hãy đưa hương vị lên kệ! T.T, không thể ăn được thì ít nhất cũng để tôi ngửi thử chứ?】

【Streamer có phải không có quyền hạn không? Tinh Bá đang làm gì thế, sao chưa ký hợp đồng? Còn không xách đít ký lẹ lẹ cho tuiiii! T.T, ít nhất hãy để tôi ngửi thử một chút đi mà.】

【Chết tiệt, bỗng nhiên cảm thấy dịch dinh dưỡng ăn mười mấy năm nay đến chó còn chê.】

Ninh Vân Dập: "Tôi thực sự không hiểu lắm về việc đưa hương vị lên kệ, tôi sẽ nghiên cứu sau rồi trả lời mọi người. Buổi livestream tối nay đến đây là kết thúc, hẹn gặp lại vào tối mai."

Nói xong không để ý đến tiếng kêu ai oán, nhanh chóng kết thúc phát sóng.

Chưa kịp nhìn thấy bão bình luận đầy tâm trạng của Luke, tựa như ánh trăng sáng, đang cầu xin níu kéo.

【Aaaa, đừng đi!! Chẳng phải đã nói không phải khoai tây sao? T.T, tôi đã để thầy tôi xem, thầy bảo đó chính là khoai tây đó!】

【Hầm cả nồi! Hầm chín một nồi rồi, streamer bạn quay lại đi, bạn lấy nhiều khoai tây như vậy từ đâu thế? Thầy tôi nghe nói bạn hầm một nồi đó bằng sản lượng cả năm của ông ấy, thì đã khóc ngất rồi!】

【Không, bây giờ là đang khóc vì thèm, streamer thịt bò…ò…bò…o ơi, kia thực sự chỉ là thịt bò…ò…bò…o bình thường sao? Sao nhìn nó ngon thế?】

Mọi người nhìn bão bình luận “bình dị” này, không chắc chắn nên nhìn lại, click vào, thật sự là Luke, streamer khoa học lạnh lùng của Viện nghiên cứu cổ học hả!!

Vậy thì thầy của anh ta, chẳng phải là viện trưởng sao?

【Chết tiệt, thật hay giả thế? Thứ màu vàng trắng kia thực sự là cây khoai tây?】

【Cây khoai tây là cái gì?】

【Là loại sinh vật hiếm của Cổ Lam Tinh mà Viện nghiên cứu cổ học mới nghiên cứu, nghe nói đã nghiên cứu và nuôi cấy nhiều năm, mới thành công một cái, mỗi năm sản lượng rất ít, ngoài nghiên cứu ra không bán ra ngoài.】

【Không bán ra ngoài thì streamer lấy từ đâu?】

Càng ngày càng nhiều người đổ xô vào phòng livestream đã kết thúc, tất cả đều bối rối, dùng loại sinh vật hiếm của Cổ Lam Tinh để nấu ăn?

Streamer quá can đảm, hay là viện trưởng đã nhìn nhầm?

Cùng lúc đó, tại Viện nghiên cứu cổ học trên Chủ Tinh.

Viện trưởng đi qua đi lại trong sự nôn nóng, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn: "Chưa trả lời sao? Chưa trả lời à?"

Luke cũng đang đập ngực tiếc nuối: "Thầy đừng nóng, có thể... có thể chỉ là sản phẩm nhái thôi?"

Viện trưởng tức giận đến nỗi phồng má, trợn mắt: "Anh có mù thì tôi cũng không mù, huhuhu đó chính là một nồi cây khoai tây đấy! Còn có cà chua nữa, anh đúng là đồ đần, người ta nói là lang đào thì anh cũng trơ mắt nhìn nó bị cho vào nồi! Huhuhu tôi nghiên cứu bao nhiêu năm, mới thu hoạch được một trái như vậy. Một nồi thì phải hầm bao nhiêu đây?"

Luke rụt cổ, nhìn thấy thầy mình, nhìn ông cụ đang đỏ mắt, trông thật đáng thương: "Thầy, thầy chắc chứ? Nhưng cà chua làm sao lại thành lang đào được?"

Viện trưởng không nhịn được mà đập vào anh ta: "Nó là một đấy trời ạ! Uổng cho anh còn là một streamer khoa học nữa, anh không xấu hổ à? Không được, tôi không thể chờ đợi nữa, tôi sẽ đến trụ sở của Tinh Bá tìm bộ trưởng bọn họ!"

Luke không dám lên tiếng, tiếp tục gửi tin nhắn riêng cho streamer kia.

Kết quả không lâu sau, vòng tay tự động hiện lên một tin tức, khiến Luke trợn mắt: ???

# Viện trưởng Viện nghiên cứu cổ học khóc ngất, chỉ vì #

Luke run lên, nghĩ đến bão bình luận mà mình đã gửi trong cơn vội vã trước đó, sắc mặt tái mét: Xong đời, thầy chắc chắn sẽ ăn sống anh ta mất!