Chương 16: Không biết

Một thành viên nhỏ con trở lại phi thuyền ồn ào thốt lên.

“Lão đại, anh rất bất bình thường nha, sao lại chăm sóc khách hàng Alpha đó như vậy!"

"Rõ ràng là vì đứa bé đáng yêu kia.”

Thành viên cãi lại là nữ Alpha duy nhất trong nhóm.

An Khoa sờ mũi, chậm rãi phản bác.

“Tôi chỉ nghĩ rằng... Lục tiên sinh không giống vẻ bề ngoài. Có lẽ có thể làm bạn với anh ấy."

"Lão đại, anh thật không bình thường!!!”

Tất cả các thành viên đều tròn mắt.

...

Cùng lúc đó, trên một tinh cầu khác, Quan chỉ huy đứng đầu Liên Bang - Kha Kích, sau bảy năm tham gia cuộc chiến kéo dài đằng đẵng, cuối cùng đã trở về nhà.

Tham mưu trưởng kiêm bạn thân của anh, Bạc Lãng, cùng nhau trở về.

Ngôi nhà này ngoài Kha Kích ra không còn ai khác, tất cả mọi người đều đã ra đi trong cuộc chiến đó.

Kha Kích bước tới chiếc đồng hồ gia tộc khổng lồ chiếm cứ cả bức tường. Nó không dùng để báo giờ, mà là một sản phẩm công nghệ cao giống như gia phả.

Tất cả tên và liên hệ của mọi người đều hiện lên trên mặt đồng hồ khổng lồ, nhưng giờ chỉ còn ba cái tên lập lòe sáng lên.

Kha Kích hơi sửng sốt, ba cái tên?

Kha Kích đột nhiên bước tới một bước, gần như áp sát mặt vào đồng hồ, thấy bên cạnh cái tên của mình, đột nhiên xuất hiện hai cái tên mới, giống như hai tiểu tinh cầu xoay quanh hắn.

Lục Lệ Nhiên (Hoang tinh), Lục Tử Khiêm (Hoang tinh).

"Lục Lệ Nhiên? Là đứa trẻ mất tích đó của Lục gia đúng không? Tôi nhớ là cậu ta đã lên chiếc phi thuyền đó? Thật sự còn sống sao!? Tôi sẽ báo cho Lục gia ngay...”

Bạc Lãng nói nhanh như gió.

Anh đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm Kha Kích.

"Khoan đã, cậu dính líu đến người Lục gia từ khi nào vậy?! Còn có cả nhóc con nữa?!"

"Cậu dám làm người Lục gia sinh con cho mình sao?!"

"Cậu dám để đứa trẻ được Lục gia bảo vệ nhất phải lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy sao?!"

"Cậu chết chắc rồi."

Tham mưu trưởng nói liền một mạch như bắn pháo.

Kha Kích không nói lời nào, hắn chăm chú nhìn hai cái tên sáng đèn trên mặt đồng hồ, thật lâu thật lâu sau mới khàn giọng nói.

“Bạc Lãng, tôi phải đi tìm họ."

"Chứ còn gì nữa!"

"Cậu tạm thời thay tôi làm nhiệm vụ. Và chuẩn bị cho tôi một thân phận giả.”

Kha Kích nói.

Bạc Lãng hơi ngẩn ra, sau đó hiểu ngay.

Ảnh hưởng tiêu cực của chiến tranh gần như biến tinh cầu đó thành một vùng đất hoang tàn sỏi đá, Hoang Tinh là tinh cầu lên tiếng phản đối Kha Kích nhiều nhất, không thể nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra nếu Kha Kích dùng thân phận hiện tai đi đến đó, nói khong chừng còn gây ra nội chiến nữa đó.

"Được.”

Bạc Lãng mím môi gật đầu.

"Họ ở đâu trên Hoang Tinh?"

"Không biết.”

Kha Kích lắc đầu.