Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Livestream Sinh Tồn Hoang Dã, Tôi Nổi Tiếng Trên Toàn Tinh Tế

Chương 3: Thương nhân chợ đen

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc Lục Lệ Nhiên hôn mê bất tỉnh, đã vô tình hình thành liên kết trói buột với hệ thống này, hệ thống cũng đã dần dần phục hồi cơ thể tàn tạ gần như không chữa được của Lục Lệ Nhiên, cứu anh khỏi tay thần chết.

Cho đến bây giờ, cơ thể Lục Lệ Nhiên đã hồi phục gần như hoàn toàn, ngoại trừ những cơn đau do vết thương cũ gây ra.

Điều Lục Lệ Nhiên cảm thấy băn khoăn nhất lúc này là chức năng "phát trực tiếp", nhưng Lục Lệ Nhiên không có ý định tìm hiểu ngay bây giờ, vì anh đang ở trong khu vực hoang dã, và ở nhà còn có một bé con đang chờ anh.

Lục Lệ Nhiên ngồi xuống bên bờ nước, rửa sơ sơ thân thể cho sạch sẽ, nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong nước.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu trong nước.

Đây có lẽ là một gương mặt mà không ai muốn lại gần nhất, với hai vết sẹo to dài bằng ngón cái chạy ngang qua gương mặt, làm biến dạng hoàn toàn các đường nét đẹp đẽ vốn có.

Thời gian dài dầm mưa dãi nắng đã làm da Lục Lệ Nhiên rám sạm, tạo ra màu sắc lúa mạch khỏe mạnh, cơ bắp săn chắc bao bọc lấy khung xương, tạo ra những đường cong mạnh mẽ.

Bất kỳ ai nhìn thấy Lục Lệ Nhiên cũng sẽ nghĩ anh là một Alpha thân hình gầy gò, có chút cơ bắp, chứ không nghĩ tới anh là một Omega đã có một con.

Lục Lệ Nhiên mặt không cảm xúc, cất dao săn vào thắt lưng, nhanh chóng rời khỏi khu vực hoang dã.

Ở rìa khu vực hoang dã có một khu trại, nơi những thợ săn tiền thưởng hoặc các thương nhân chợ đen cố ý đóng trại ở đây, họ tính toán lấy đây là điểm dừng chân để giao dịch vật phẩm.

Lục Lệ Nhiên tìm đến một thương nhân chợ đen, nhàn nhạt mở miệng hỏi.

“Hắc Liệp Lộc, có hứng thú không?”

Thương nhân chợ đen sững người, Hắc Liệp Lộc hoang dã rất hung dữ và cảnh giác, hiếm có nhóm thợ săn nào bắt được một con, giá của chúng trên thị trường đã tăng cao ngất ngưởng.

Này chắc định bán một con Hắc Liệp Lộc con đây?

Ông ta đoán vậy, nhưng như thế cũng tốt rồi.

Chưa kịp phản ứng, Lục Lệ Nhiên đã ném con Hắc Liệp Lộc chết ra khỏi kho lưu trữ, con vật nặng 150 kg rơi xuống đất khiến đất bụi bay lên mù mịt.

Ngay lập tức, cả khu trại xôn xao không ngừng.

“Mẹ ơi! Là Hắc Liệp Lộc đực trưởng thành!? Anh bạn giỏi quá! Chỉ có một mình sao?!”

“Có phải dạo này thời tiết lạnh nên Hắc Liệp Lộc phản ứng chậm hơn, dễ bắt hơn không?”

“Nói bậy! Tôi vừa mới lập đội bốn người vào đây mấy ngày trước, gặp một bầy Hắc Liệp Lộc, một người trong đội bị chúng bị chúng húc thủng ruột! Dễ bắt cái quái gì!”
« Chương TrướcChương Tiếp »