Chương 37:

Trong lúc Cơ Ngọc uống trà, phòng truyền hình trực tiếp lại bắt đầu điên cuồng xoát quà nhỏ, không ít người nhao nhao tỏ vẻ phải giữ lại cho mình một phần.

[Chị, sau này chị chính là chị của em, có thể để lại một đứa cho con không?]

[Tiểu cô nương, đại thúc mỗi ngày đều ở công trường, rất cần cái này!]

[Như thế nào còn hạn chế mua a, ta tưởng rằng không hạn chế mua, còn muốn chờ chuột bạch thử xem, hiện tại tốt lắm, các ngươi đều tránh ra, chuột bạch này ta hôm nay đương định.]

Màn đạn mồm năm miệng mười, đều muốn Cơ Ngọc bán nhiều một chút.

Trên mặt Cơ Ngọc mang theo ý cười nhàn nhạt, lời nói ra ngoài miệng lại làm cho lòng người lạnh ngắt.

"Các gia đình, ta cũng biết hiện tại thời kỳ này tất cả mọi người rất nhu cầu cấp bách, nhưng là trong tiệm liền ta một cái họa phù, ngoại trừ điều hòa phù ta còn có cái khác phù lục cần vẽ, hai trăm trương thật là ta cực hạn, đêm nay hạ bá sau ta sẽ tại đào bối thượng giá bán, trong vòng ba ngày nhất định sẽ phát ra đi."

[Không muốn đọc sách: bao nhiêu? Hai trăm tấm phù ngươi trong vòng ba ngày vẽ xong? Trâu này thổi, cũng không sợ gió lớn lay lưỡi.]

【 không muốn đọc sách: truyền hình trực tiếp gian các vị, người này xác thực có chút bản lĩnh, nhưng là một trương bùa chú sinh ra là có phi thường phức tạp rườm rà quá trình, không có khả năng trong vòng ba ngày vẽ xong hai trăm tấm bùa, tám phần bán chính là giả lừa gạt các ngươi. 】

[Cậu là ai vậy? Trở về đọc sách đi.]

[Cũng không phải không thể bảy ngày không có lý do trả lại tiền, thật hay giả tới tay không phải sẽ biết sao.]

"Không muốn đi học" nhìn tin tức này, theo bản năng đồng ý gật gật đầu, sau khi gật xong biết sau thẹn quá hóa giận, đem điện thoại di động đậy ở trên bàn.

"Phi, trong vòng ba ngày vẽ xong hai trăm tấm phù, cái này nếu là thật, ta Thẩm Thiên Thần tên ngược lại đọc!"

Xì.

Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhạo, ngay sau đó một đạo thanh âm miễn cưỡng mang theo ý cười: "Tên ngươi đọc ngược lại, không phải là tên trước kia của ngươi sao.

Trên mặt Thẩm Thiên Thần ửng đỏ lan tràn đến cổ, ngẩng đầu phản bác.

Động tích.

Khi còn bé Thẩm Thiên Thần đi theo phụ thân, tên là Trần Thiên Thâm, sau đó hắn lại được mẫu thân đón đi, mẫu thân lười đặt tên một lần nữa, nhưng lại không nghĩ hắn còn theo họ phụ thân, dứt khoát đảo tên, "Thâm" đổi thành "Thẩm", "Trần" đổi thành "Thần", vì thế liền có tên hiện tại của hắn - - Thẩm Thiên Thần.

Thẩm Thiên Thần tức giận đến hai má phồng lên, một lần nữa cầm lấy điện thoại di động nhìn phòng truyền hình trực tiếp.

Hắn quyết định đoạt một tấm trở về thử xem, đến lúc đó không có hiệu quả, hắn nhất định phải vạch trần đối phương, chủ yếu nhất chính là, lấy đâu ra cái gì "Điều hòa phù", thân là đệ tử tục gia Thiên Huyền Quan hắn thế nhưng là chưa từng nghe thấy!

Đoạt hai tấm, cho ta cũng thử xem.

Thanh âm uể oải mang theo ý cười phía sau lại vang lên, Thẩm Thiên Thần giậm chân tại chỗ.

Cậu, cậu có biết tổng cộng chỉ có hai trăm tấm không? Hai vạn người đang xem trực tiếp, đâu có dễ cướp như vậy.

Ai nha, không cướp được thì lát nữa tôi gọi điện thoại cho chị.

Nhìn người đàn ông đứng dậy từ sô pha đơn, Thẩm Thiên Thần lập tức trượt một bước, trực tiếp ôm lấy đôi chân dài của cậu mình.

Đừng, con nhất định sẽ cướp cho cậu một cái.

*

Cơ Ngọc vốn muốn cầm lấy "Không muốn đi học" hảo hảo nói, xem ra hình như cũng là người của huyền môn, nhưng không nghĩ tới Thủy Hữu trong phòng truyền hình trực tiếp đem đối phương oán hận á khẩu không trả lời được.

Cô vừa lòng nhếch khóe môi, đuôi lông mày hơi hướng lên, có thể thấy được tâm tình vô cùng tốt.

Nào, hôm nay quẻ cuối cùng.

[Một ngày một quẻ thật ít, người dẫn chương trình có thể một ngày một vạn quẻ hay không.]

Cơ Ngọc nhìn hơn hai vạn người xem trực tiếp, không khỏi mất đi vẻ mặt quản lý.

Đây là muốn tính chết nàng tiết tấu.

[Ha ha ha, đừng đùa chị tôi nữa, chị tôi bị dọa đến choáng váng rồi.]

A u, ta cướp được rồi!

Một tiếng cười sang sảng cắt đứt tán gẫu trong phòng truyền hình trực tiếp, người không cướp được kết nối video nhất thời tiếng kêu than dậy khắp nơi.

Bác gái uốn tóc ngắn đắc ý cười xong, lập tức tặng quà cho Cơ Ngọc.

Cô gái, người tôi muốn tính là con trai tôi, con trai tôi Quý Trường Đông gần đây thích một cô gái, chuyện yêu đương kia giống như trong phim truyền hình hay tiểu thuyết gì đó, khoa trương, quá khoa trương.

Khoa trương như thế nào?