Chương 40: Lòng tham của con người

Hắc Quả Phụ là một cô gái xinh đẹp từ trong sơn thôn đi ra, lúc học đại học mọi người xung quanh đều mặc hàng hiệu, ăn cơm sang trọng, chỉ có cô mặc một thân quần áo thảm giá rẻ, ở căn tin gặm bánh bao, đồng thời còn phải tiếp nhận sự thương hại của bạn cùng phòng có tiền, điều này làm cho mặt Hắc Quả Phụ nóng rát đau đớn.

Cô cảm thấy mình bị sỉ nhục, bị phân biệt đối xử.

Sau đó cô tìm một lão nam nhân có tiền, thể nghiệm một hồi cái gì gọi là cuộc sống xa xỉ, liền rốt cuộc không trở về được.

Nàng lừa dối lão nam nhân cùng thê tử ly hôn, cưới nàng, không bao lâu lão nam nhân bệnh qua đời, để lại cho nàng một bút di sản phong phú.

Nhưng chưa đủ, chưa đủ.

Du͙© vọиɠ của con người một khi đã bắt đầu, cũng giống như tảng đá trên sườn núi, nếu không có vật cản, sẽ không dừng lại.

Đã từng từ núi lớn chỗ sâu đi ra cô nương, rốt cuộc trở về không được, biến thành một cái hắc quả phụ, không ngừng dùng người khác thân phận kết hôn, góa vợ, kế thừa di sản, vòng đi vòng lại, đến ròng rã ba mươi tám lần.

Cô chưa từng nghĩ mình sẽ vấp ngã lần thứ ba mươi chín.

Sau khi mẹ Quý Trường Đông lấy được tất cả tư liệu về Hắc Quả Phụ, nhìn thấy trong ba mươi tám quỷ xui xẻo này, có mấy người bị đánh dấu là tử vong không bình thường.

Gϊếŧ người, vậy thì tìm cảnh sát đi làm.

Sau khi đứa con trai tham sống sợ chết của bà biết được, không cần bà mẹ già này nói thêm gì nữa, tự nhiên sẽ thu hồi những tâm tư đó.

Mẹ Quý Trường Đông hài lòng nhếch môi, trong lòng cao hứng, lại ném không ít tiền vào phòng truyền hình trực tiếp của Cơ Ngọc.

Đại sư, chúng ta để lại phương thức liên lạc, sau này ta có việc còn tìm ngươi.

Đương nhiên có thể.

[Chị, em cũng muốn.]

Người muốn phương thức liên lạc quá nhiều, Cơ Ngọc khẳng định không thêm được, cho nên cô chuẩn bị chuồn đi.

Cái kia, ta trước tiên suy nghĩ một chút về Đào Bối.

Nàng không có chỉnh qua mấy thứ này, nguyên chủ trong trí nhớ cũng chỉ có mua, cũng không có mở cửa hàng.

Phía sau ở phòng truyền hình trực tiếp chỉ đạo, nàng thuận lợi đem hai trăm tấm điều hòa phù thượng giá, tranh mua thời gian định ở buổi tối mười hai giờ.

Được rồi được rồi, phát sóng rồi, tôi còn phải đi vẽ phù.

Hai trăm tấm bùa điều hòa đối với Cơ Ngọc mà nói cũng không phiền toái, phiền toái chính là cô không xác định "Gặp thi tất quá phù" mình sáng tạo có hiệu quả hay không.

Sau khi tắt chương trình truyền hình trực tiếp, Cơ Ngọc ngồi trong sân, nhìn bầu trời sao ảm đạm, hiện đại mấy ngàn năm sau, bầu trời sao có thể chạm tới tựa hồ đã sớm tuyệt tích.

Ai.

Theo một tiếng tiếc hận, hai tròng mắt Cơ Ngọc biến thành màu vàng rực rỡ, ngôi sao vốn không thấy rõ trong mắt nàng vô cùng rõ ràng.