Chương 5: Nhà vệ sinh có quỷ

Lời này của Hà Nhiễm như là mở máy hát ra, cô trực tiếp ngồi ở trong đống rác, tức giận nói: "Mẹ tôi chính là điển hình của việc nghiêm khắc khoan dung để kiềm chế bản thân, từ nhỏ đã yêu cầu tôi rất cao, cho dù bây giờ tôi ở tuổi này, bà còn muốn quản, buổi sáng tôi ăn cái gì phải quản, tôi đi ra ngoài với ai phải quản, tôi ở bên ai cũng phải quản, tôi thật sự muốn hít thở không thông.

[Phương pháp giáo dục của mẹ cậu quả thật không đúng, nhưng khẳng định đều là vì tốt cho cậu.]

[A a a, lại nữa rồi, lại là vì tốt cho em, có vài người làm cha mẹ lấy "Vì tốt cho em" để tiến hành bắt cóc đạo đức con cái.]

[Ai nha, quản những thứ này làm gì a, người đều đã chết, gϊếŧ người mặc kệ lý do gì đó chính là gϊếŧ người, cho nên không phải là nữ nhi này đem lão nương của mình gϊếŧ đi.]

Không không không, người không phải do ta gϊếŧ.

Hà Nhiễm lập tức xua tay, sợ chậu nước bẩn này hắt lên đầu mình, nhưng lại không muốn nói ra hung thủ gϊếŧ người là ai.

Hung thủ cũng chỉ là suy đoán của tôi.

Vậy suy đoán của ngươi là đúng.

Cơ Ngọc nói ra, phòng truyền hình bắt đầu ồn ào.

[Người dẫn chương trình đã nói người cậu nghĩ là thật, cậu cứ nói thẳng người khả nghi đi, như vậy còn có thể tiết kiệm chút thời gian cho chú cảnh sát.]

Nàng chính là tên lừa đảo giả danh lừa bịp này, làm sao có thể nói cái gì chính là cái đó.

[Hả? Người ta không phải đều giúp cậu tìm được mẹ sao, chứng tỏ người dẫn chương trình này có chút bản lĩnh.]

[Thôi đi, tôi cảm thấy nên trực tiếp báo cảnh sát đi, tôi tin chú cảnh sát.]

Không có việc gì. "Cơ Ngọc quơ quơ di động trong tay, cười nói:" Em đã báo cảnh sát rồi.

Hà Nhiễm sắc mặt đại biến, rất nhanh lại khôi phục, cho dù nàng không đi báo cảnh sát, cái này bầm thây một án đã đủ oanh động trong nước, quả nhiên lập tức xông lên hot search.

Không ít người bởi vì tìm kiếm danh tiếng mà đến.

Cảnh sát rất nhanh tìm được Hà Nhiễm, tại chỗ muốn tìm hiểu một ít tình huống, nhìn thấy phòng truyền hình trực tiếp trong điện thoại di động của cô đang yêu cầu đối phương tắt đi, cảnh sát nhận được một cú điện thoại.

"Cái gì, phạm nhân tự thú?"

Được, tôi lập tức đi qua.

Hà tiểu thư, phiền cô cũng đi theo chúng tôi một chuyến.

Người đi rồi, phát sóng trực tiếp liên tuyến cũng đứt, may mắn tiền cũng cho, bằng không này một quẻ tính không.

Nhiệt độ trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức tản ra hơn phân nửa, nhưng vẫn tốt hơn lúc mới bắt đầu không ít.

[Chủ trì, cho nên hung thủ gϊếŧ người đến tột cùng là ai?]

Là bạn trai của Hà Nhiễm, cũng là cấp dưới của mẹ Hà Nhiễm, mẹ Hà Nhiễm vẫn không nhìn nổi bạn trai, bình thường không ít lần chen lấn, mâu thuẫn đều tích lũy từng chút một, mãi cho đến tuần trước mới bùng nổ.

Tuần trước là trong bộ phận tổ chức liên hoan, đưa ra yêu cầu liên hoan là mẹ Hà Nhiễm, tất cả mọi người cho rằng mẹ Hà Nhiễm đến trả tiền, không ngờ đối phương đặt mông ngồi đó, căn bản không có ý muốn trả tiền, cuối cùng vẫn là bạn trai Hà Nhiễm bỏ tiền ra.

Một bữa cơm, tốn mấy ngàn đồng, đây đã không phải là chuyện một hai lần, nhưng đây cũng không phải là ngòi nổ khiến bạn trai Hà Nhiễm nổi lên sát tâm.

Trên bàn cơm, mẹ Hà Nhiễm trực tiếp nhổ xương đã ăn xong lên mặt đối phương, xương rơi xuống bàn, để lại vết dầu mỡ trên mặt anh, lòng tự trọng còn sót lại của anh bị một bà lão giẫm đạp không kiêng nể gì.

[Ta kháo, cái này cũng quá đáng đi.]

[MD, người nhà các ta không nói giỡn, ta gặp qua một lần, bất quá đối phương là trong miệng có cơm, còn yêu bá bá, ta xui xẻo bị phun đến cơm hạt gạo.]