Chương 6

22. Giếng

Một ngày, tôi gϊếŧ con em gái vì nó làm phiền tôi. Tôi ném xác nó xuống giếng. Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất. Năm năm sau, sau cuộc cãi lộn với thằng bạn, tôi đã gϊếŧ nó.

Tôi ném xác nó xuống giếng. Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất. Mười năm sau, tôi gϊếŧ con đàn bà mang thai đứa con mà tôi trót dại trong một lần say rượu.

Tôi ném xác nó xuống giếng. Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất. Mười lăm năm sau, do không ưa lão sếp, tôi đã gϊếŧ lão. Tôi ném xác lão xuống giếng.

Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất. Hai mươi năm sau, tôi gϊếŧ bà già, vì bà phải nằm liệt giường nhưng tôi lại không muốn chăm sóc.

Tôi ném cái xác xuống giếng. Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác vẫn chưa biến mất. Và ngày qua ngày, cái xác vẫn còn đó...

Giải thích: Trong 20 năm chính bà già (mẹ) là người che giấu những cái xác do ông này gϊếŧ, đến khi ông gϊếŧ bà già này thì không ai còn giấu xác cho ông nữa.

23. Ma có thật

Tôi nghĩ rằng ma có thật. Khi tôi còn nhỏ tôi thường thấy một cô bé khác mà tôi gọi là chị. Chúng tôi sống cùng nhau, và chị ấy luôn mặc những bộ đồ bẩn thỉu giống tôi. Nhưng rồi một ngày, tôi không thấy chị ấy nữa.

Cha mẹ thắng xổ số.Họ nói rằng cô gái đó là do tôi tưởng tượng ra vì gia cảnh quá bần hàn. Giờ gia đình chúng tôi rất hạnh phúc. Nhưng có vẻ như tiền thắng xổ số sắp hết.

Giải thích: Gia đình đã bán đứa chị do vậy mà có tiền nhưng cha mẹ cô gái lại nói dối là trúng xổ số. Đến khi sắp tiêu hết tiến, có lẽ là sắp bán luôn đứa em.

24. Thịt

Đây là những gì tôi nghe được từ bạn tôi. Một hôm, cậu ấy được mời đến dự bữa tối tại nhà một người bạn; người bạn này theo một tôn giáo kỳ lạ.

Ở bữa ăn, cậu ấy được mời một món thịt, nhưng dù thế nào chủ nhà cũng không chịu nói đó là món thịt gì. Cậu ấy nghi ngờ rằng đó là thịt người.

Nhưng sau khi ăn miếng đầu tiên, thì cậu ấy dám chắc đó không phải thịt người. Tôi tự hỏi không biết món thịt đó là món thịt gì?

Giải thích: Thịt đó là thịt gì thì không cần quan tâm, cái chính là vì cậu kia chắc chắn đó không phải là thịt người nên có thể kết luận cậu ấy đã từng ăn thịt người

25. Kẹo dẻo

Tôi đã từng có một người em trai. Ký ức duy nhất của tôi về nó là khi tôi chia sẻ với nó những viên kẹo dẻo mà tôi được cho trong bữa tiệc trà. Dù vậy, em trai tôi đã qua đời khi mới chỉ một tháng tuổi. Em ấy vẫn sẽ sống mãi trong tim chúng tôi.

Giải thích: Mới 1 tháng tuổi mà đã cho ăn kẹo dẻo, chắc đứa nhỏ này đã chết vì miếng kẹo đó (mắc nghẹn chẳng hạn)

26. Hỏng

Cách đây không lâu, cái tai nghe giá 24.000 yên của tôi đột nhiên không hoạt động nữa. Tôi đã nghe nhạc quá lớn trong một thời gian dài, đột nhiên có thứ gì đó bị gãy và không còn một âm thanh nào phát ra. Quá tức giận, tôi ném mạnh cái TV xuống sàn nhà.

Sự va chạm giữa TV và sàn nhà truyền đến giác quan của tôi.

Tôi đang làm cái gì thế này? Cái TV đó giá tận 150.000 yên. Nhưng may thay, chỗ tôi ném TV xuống được lót thảm, tuy cảm nhận được sự va chạm nhưng tôi không hề nghe thấy tiếng rơi đập.

Liệu nó có hỏng không nhỉ? Vừa nghĩ tôi vừa đập nhẹ vào nó. Nó vẫn phát hình như thường, nhưng lại không phát ra tiếng.

Tốt thật! Giờ thì cái TV 150.000 yên cũng hỏng nốt. Hôm nay hình như hơi yên tĩnh. Có lẽ nhân cơ hội này tôi sẽ ra ngoài đi dạo một chút.

Giải thích: Đầu tiên là chi tiết "Tôi đã nghe nhạc quá lớn trong một thời gian dài" => nguy hiểm lắm.

"Đột nhiên có thứ gì đó bị gãy và không còn một âm thanh nào phát ra." => Có thể là tai nghe cậu ta bị gãy hoặc có thể là thứ gì đó trong tai cậu ta gãy, như màng nhĩ chẳng hạn. Sau đó thằng này lại không nghe được tiếng va chạm nữa. => có thể kết luận thằng này bị điếc rồi.

27. Nhà cầu bị ám

Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã .

Phù ! Ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi".

Giải thích: Đi vô đi ra => hướng nhìn khác nhau => vị trí tay đổi nhau => chữ có thay đổi

28. Mất trí

Tôi là Sarah. Có lẽ cuộc đời tôi không có mấy đặc biệt bởi vì tôi bị mắc căn bệnh mất trí nhớ tạm thời từ hồi 14 tuổi. Bố mẹ tôi bị gϊếŧ hại 1 cách dã man vào 1 đêm bởi tên cướp đâm hàng chục nhát vào bụng họ. Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên.

Hằng ngày sau khi tan học tôi vẫn hay mời những người bạn của tôi đến nhà chơi và ngủ qua đêm. Nhưng họ thật tàn nhẫn khi đến sáng hôm sau bỏ đi không hề gửi 1 lời nhắn hay chí ít là nhắc máy điện sau mỗi lần tôi gọi điện.

Tôi buồn bã và đi xuống bếp kiếm gì đó ăn. Sực nhớ còn miếng bít tết mới mua,tôi đi ra lấy dao để thái...

Tôi bật khóc.

Đầu tiên là chi tiết "Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên." => Con bé này có một ký ức rất hãi hùng hoặc đau xót cho nên khi nó nhớ ra việc mình quên thì nó khóc. Mỗi lần bạn đến chơi thì lại không trở về nữa.

=> Có thể kết luận rằng con này gϊếŧ người rồi quên.

Để ý chi tiết miếng bít tết mới mua và con dao. Con bé đang ở trong bếp mà phải "đi ra" để lấy dao tức là con dao đó hiện tại không có trong bếp. Chắc con dao này mới dùng để gϊếŧ người nên mới không có.

Khi cô bé lấy dao để thái thịt thì khóc. Lúc nó khóc thì là lúc nó nhớ ra điều gì đó. Có thể miếng thịt này là của người nó đã gϊếŧ.

29. Máy ảnh tiên tri

Tôi vừa mua được 1 chiếc máy ảnh được cho là có thể " chụp được diện mạo của 1 người trong 10 năm sau". Tôi chụp cho chính mình 1 kiểu , nhưng tấm ảnh lại chẳng có gì trong đó.

"Cái gì? Nó hỏng rồi. " Rồi tôi chụp cho bạn tôi 1 tấm. Tấm ảnh cho thấy cậu ta giống hệt 1 gã ăn mày. Giờ thì tôi thực sự lo cho tương lai cậu ta. 10 năm nữa nếu chết rồi thì còn có diện mạo để mà chụp không => Sắp chết rùi mà đi lo cho người khác