Lời Nguyền Đôi Mắt Đỏ [Yulsic]

6.2/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Pairings: Yulsic (một ít các couple khác ^^) Category: Kinh dị, Tình cảm Warnings: Fic nhắc nhiều đến vấn đề tâm linh, máu và sự chết chóc Note: Mong rằng fic sẽ mang đến không khí ghê gợn cho người đ …
Xem Thêm

Giữ trong lòng thật rất khó chịu. Nhất là ngày đêm cận kề bên nhau. Yuri lúc này chính là muốn làm rõ mối quan hệ thân thiết của cả hai...

"Sica à... tôi, tôi... lúc tôi nghĩ mình sẽ chết đi. Tôi cũng chẳng có điều chi hối tiếc, nhưng trong lòng không tài nào yên tâm... vào lúc đó tôi chỉ ước mình gặp được hai người quan trọng nhất của tôi. Như thế dù chết cũng cam lòng"

Nhìn thấy vẻ ngại ngùng cùng đôi má ửng hồng. Jessica phần nào đoán được điều Yuri sắp nói. Bất giác mặt cô cũng trở nên nóng ran

"Sica có biết người mà tôi muốn gặp đó là ai không?" ...Yuri mím môi, thanh âm dần trở nên lí nhí

"Là bà nội, và..." ...Jessica cũng theo Yuri mà nói không nên lời

Kwon Yuri trông thấy Jessica vì mình trở nên ái ngại, lòng có chút xót xa. Yuri hiểu Jessica dù sao vẫn là thân tiểu thư cao quý, sao lại dễ dàng nói ra chính bản thân mình là người quan trọng của một người khác được. Kwon Yuri quyết định tự chuốc lấy xấu hộ, cô vương tay chạm nhẹ bàn tay Jessica. Chỉ nhận thấy Jessica không hề phản đối. Gương mặt Jessica lại càng thêm đỏ. Yuri đánh bạo siết nhẹ rồi kéo bàn tay mềm mại đặt lên tim mình

"Tôi cảm thấy ở đây đã thuộc về một người" ...Kwon Yuri trao ánh nhìn trìu mến đến cô gái vô cùng xinh đẹp trước mắt. Đôi mắt Jessica trong veo, chợt long lanh làm rung động cả thân ảnh Yuri bên trong. Jessica sững người một lúc lâu, trước khi nghe được câu mà vốn dĩ mình đã rất ao ước được nghe từ chính miệng người cô yêu - "Yuri yêu Sica... Sica có chấp nhận tình cảm của Yuri không?"

Chẳng hiểu sao nước mắt lại rơi. Jessica chính là khóc vì hạnh phúc, khóc vì người ấy không những bình an nói nói cười cười trước mặt mình mà còn khóc vì giờ đây Jessica đã có thể đường đường chính chính dựa vào lòng người ấy những khi cô cảm thấy mệt mỏi nhất

Kwon Yuri trông thấy Jessica mặt ướt đẫm, bỗng chốc lòng cũng rối bời. Yuri không đoán được lý do Jessica đột nhiên rơi lệ, phần lo sợ vì lời nói sỗ sàng của mình khiến Jessica khó xử. Kwon Yuri cũng chau mày, tâm có chút cắn rứt

Nhưng chẳng lẽ dự cảm của Yuri rằng "Jessica dành tình cảm đặc biệt cho mình" là sai sao?

"Sica à... có phải tại Yuri làm Sica thấy khó xử không?"

...Kwon Yuri ái ngại buông lỏng vòng tay đang siết

Người bên kia nhờ thế liền dùng hai tay ôm trọn lấy người trên giường. Cũng quên mất Yuri đang là một bên nhân, thân thể có lẽ không như người bình thường. May mắn thay, hơn hai tuần nay, Kwon Yuri được chăm sóc rất chu đáo, thương thế nhờ vậy hồi phục rất tốt, chỉ còn nơi chân là chưa thể đi lại

"Sica..."

"Đừng nói gì hết, cho Sica cảm nhận hơi ấm của Yuri"

Kwon Yuri động còn chẳng dám, huống hồ là nói chuyện

Họ cứ bình yên trao nhau cái ôm ấm áp...

Là đang dùng tâm để truyền đạt tình yêu to lớn của mình đến đối phương!

Sau bao ngày, rốt cuộc, đã có thể dùng một từ để xác định mối quan hệ đặc biệt này

Đó là:

"Yêu!"

...

Vào đầu giờ chiều Jessica có ca học ở trường, thật không nỡ chia tay Kwon Yuri nhưng Jessica vốn khắc khe với chuyện học của mình. Jessica vuốt ve hai má Yuri nhằm dỗ dành kẻ giờ giống như trẻ nít, cứ vòi vĩnh Jessica ở lại

Jessica lúc trở ra thang máy thì nhìn thấy bà nội vẻ mặt ảm đạm, nói chuyện cùng hai vị bác sĩ, và một trong số đó chính là người đàn ông lén lút trước cửa phòng Yuri

Jessica bước đến nghe tiếng cụ bà thút thít. Jessica chẳng hiểu cớ sự, hai vị bác sĩ cũng rời đi sau đó. Bà nội nắm chặt tay Jessica rồi luôn miệng bảo rằng:

"Đứa trẻ đáng thương... đứa trẻ đáng thương..."

Jessica yên lặng vỗ về tay bà, chờ đợi bà bình tĩnh lại mới dám hỏi đã xảy ra chuyện gì

"Họ bảo phát hiện não Yuri có tế bào lạ. Không biết diễn tiến thế nào nhưng phải chuẩn bị tâm lý, chuyện gì cũng có thể xảy đến... Đứa trẻ đó... đứa trẻ đó... sao lại đáng thương như vậy chứ..."

...cụ bà giờ nước mắt đã lắp kín gương mặt đầy nếp nhăn

Cũng khó trách bà đau lòng đến vậy. Ngay chính Jessica còn không kìm nén được, mắt cô cũng dần trở nên đỏ hoe

"Yuri..."

...Jessica khẽ gọi tên người cô yêu, lòng bỗng chốc... trống rỗng

---------------------

Suốt một buổi học Jessica chẳng thể nào tập trung. Tâm trí cứ mãi xoay vòng bên thứ bệnh kì lạ của Yuri. Mãi khi giáo sư Kang đến gần hỏi han, cô mới trở về thực tại. Giáo sư Kang thật hiểu tâm lý sinh viên, ông còn đặc biệt thiện cảm với người học trò tài năng này, nên ông đồng ý và cũng một mực khuyên ngăn Jessica về sớm nghỉ ngơi. Với lý do "tâm trạng tồi chỉ tạo nên những tác phẩm bất hảo"

Jessica cuối cùng vì những lý lẽ không thể chối cãi đành thu dọn đồ đạc và trở về

Lúc vừa rời trường, điện thoại lại reo vang. Là bác thợ sửa đồng hồ báo cô đến nhận hàng đã gửi

...

"Chào cô Jung" ...bác thợ đồng hồ với gương mặt phúc hậu, hơi đậm người mĩm cười chào đón vị khách quen biết

"Chào chú" ...Jessica cúi đầu rồi nhanh chóng ngồi xuống đối diện với bác thợ đồng hồ - "Chú bảo trong đồng hồ có vật lạ là sao ạ?"

Qua điện thoại Jessica đã được nói sơ qua việc người thợ khi tháo rời đồng hồ, bên trong có rơi ra một mảnh giấy cuộn tròn khá nhỏ

"Tôi không biết là gì" ...bác thợ đồng hồ đem mảnh giấy ố vàng đặt lên bàn - "Tôi có thử dùng kính lúp soi qua, nhưng không hiểu hình vẽ và kí tự trên đó ám chỉ điều gì. Tôi đoán chủ nhân đồng hồ chắc sẽ cần nên giữ lại"

Jessica cũng thử soi kính lên trên, chỉ thấy mỗi hình ảnh đầu mảng xà cách điệu đơn giản cùng hàng kí tự "TABLE". Có phải là "table"trong tiếng anh?

Tâm trạng cả ngày hôm nay đã nặng nề, Jessica chẳng còn sáng suốt suy luận nhiều thêm. Cô đành bất lực tạm cho qua mọi chuyện. Nhận lấy hai vật dụng vốn thuộc sở hữu của mình. Một lần nữa Jessica cúi đầu, mĩm cười chào từ biệt

Jessica giờ chỉ muốn nằm xuống, ngủ một giấc. Mong bộ não sớm phục hồi sự tỉnh táo...

Trước mắt còn quá nhiều chuyện cần cô để mắt đến...

Cả Yuri, cả không gian bí ấn, cả lời nguyền nơi gian phòng hình họa và giờ thêm cả mảnh giấy kì lạ!?

---------------------
CHƯƠNG XII: NHỮNG ĐÔI MẮT ĐỎ
Lại một ngày mây đen xám xịt. Trời đã mưa liên tiếp ba đêm liền. Jessica vẻ mặt bất an, ngồi xuống chiếc ghế đẩu cạnh bên giường Yuri

Không biết tự bao giờ công việc chăm sóc Yuri đã trở thành thói quen đối với cô. Hàng ngày, sau khi tan học, Jessica tranh thủ về nhà thay đổi trang phục liền lập tức đến bệnh viện thăm Yuri. Mấy hôm gần đây còn ngủ lại bệnh viện. Là Jessica lo lắng cho Yuri. Còn Yuri, người yêu của cô, cũng rất lo lắng cho sức khỏe của bạn gái mình. Yuri nhiều lần ngỏ ý bảo Jessica về, nhưng Jessica quyết lòng cự tuyệt

Jessica trước đây luôn bác bỏ cái gọi là "giác quan thứ sáu". Nhưng cái cảm giác bất an đeo bám cô gần đây, cảm giác về sự đe dọa tính mạng Yuri, càng khiến Jessica không tài nào yên lòng rời khỏi... chẳng đơn thuần vì Yuri bị thương, cũng không phải ở não Yuri có tế bào lạ mà Jessica bất an đến thế. Jessica có một dự cảm chẳng lành, rằng... vây quanh Yuri dường như còn có một màn đen kì lạ. Hệt như hình ảnh tên tử thần hung tợn cầm chiếc rìu bằng khói xám đêm trước chung cư JungSang

Tuy sắc mặt Yuri vẫn còn nhợt nhạt, thương thế cần nhiều thời gian để hồi phục nhưng Yuri đã lấy lại vẻ hoạt bát thường ngày. Yuri rất hay bông đùa, còn bảo "muốn cùng Jessica hóa giải lời nguyền quỷ ám". Những lúc ấy, Jessica chỉ im lặng không nói gì. Có một số việc quả thực Jessica đã cố tình giấu Yuri, Jessica cũng không hiểu vì sao lại phải giấu...

Phải chăng khi yêu con người ta sẽ trở nên ít kỉ như thế? Ít kỉ bảo bọc lấy người mình yêu. Ít kỉ ôm hết mọi gánh nặng. Ít kỉ... thà để bản thân dấn thân vào nguy hiểm cũng không muốn người yêu phải lo lắng...

...

Cách đây năm ngày, Jessica vẫn nhớ rõ như in những gì mắt thấy tai nghe. Sau một giấc ngủ không mấy yên bình nhưng đủ để cô tìm lại chút sức lực. Jessica mang chiếc đồng hồ hình rắn cùng mảnh giấy ra xem xét. Hình cách điệu đầu rắn quá nhỏ, Jessica phải scan vào máy vi tính, rồi phóng lớn quan sát

Thêm Bình Luận