Chương 4: Nhiệm vụ bắt đầu

Mặt trời lặn ở đường chân trời khi Như Mộng và Mạnh Phong chuẩn bị bắt tay vào hành trình khám phá bí mật của Harborview. Họ đứng trước tấm bản đồ phong hóa mà Mạnh Phong đã khai quật được từ sâu trong phòng làm việc của mình. Tấm bản đồ đã cũ, các cạnh đã sờn và các góc ố vàng theo thời gian, nhưng nó hứa hẹn về những lãnh thổ chưa được khám phá và những bí ẩn ẩn giấu.

Ngón tay của Mạnh Phong lần theo những đường nét và biểu tượng được khắc trên tờ giấy da cũ kỹ: “Manh mối đầu tiên của chúng ta nằm ở trung tâm thị trấn, Như Mộng.” Anh nói, giọng nhuốm màu phấn khích: “Đó là một cuốn nhật ký, một loại biên niên sử, thuộc về một người đã chứng kiến

quá khứ của Harborview.”

Như Mộng nghiêng người lại gần hơn, mắt cô quét qua bản đồ: "Nhưng chúng ta bắt đầu từ đâu?" Cô hỏi, sự tò mò của cô bùng cháy rực rỡ.

Mạnh Phong chỉ vào một dấu mờ trên bản đồ, chữ "X" dường như xác định một vị trí cụ thể.

“Đây.” Anh trả lời, đôi mắt ánh lên vẻ quyết tâm.

“Người ta nói rằng cuốn nhật ký này được cất giấu trong kho lưu trữ của hội lịch sử Harborview. Nó lưu giữ những câu chuyện của những người đến trước chúng ta.”

Với ý thức về mục đích, họ khởi hành tới xã hội lịch sử, một tòa nhà cổ kính nép mình giữa những cây sồi cổ thụ. Bản thân thị trấn dường như đang nín thở, như thể nó cũng đang chờ đợi sự làm sáng tỏ những bí ẩn của nó.

Bên trong hội lịch sử, Như Mộng và Mạnh Phong được chào đón bởi bà Hà Đoan, người phụ trách, một người phụ nữ với mái tóc bạc và đôi mắt sáng, hiểu biết. Bà chào đón họ nồng nhiệt và khi biết được nhiệm vụ của họ, bà dẫn họ đến một căn phòng thiếu ánh sáng với những tập sách bụi bặm và những bản thảo cổ.

Mạnh Phong và Như Mộng đã dành hàng giờ để nghiên cứu hồ sơ, tìm kiếm cuốn nhật ký khó nắm bắt có thể mở ra chương đầu tiên về những bí mật của Harborview. Khi mặt trời buổi chiều tắm căn phòng trong ánh sáng vàng rực, những ngón tay của Như Mộng chạm vào một cuốn sách bìa da, các trang của nó ố vàng theo thời gian.

"Tôi nghĩ tôi đã tìm thấy nó." Cô nói, giọng gần như thì thầm. Ánh mắt Mạnh Phong chạm mắt cô, và một cảm giác mong chờ chung lan tỏa trong không khí.

Họ cùng nhau mở cuốn nhật ký, những trang mỏng manh của nó chứa đầy những mục viết tay nói về tình yêu, sự phản bội và một kho báu đã thất lạc từ lâu trong biên niên sử. Như Mộng và Mạnh Phong nín thở đọc, cảm thấy sức nặng của quá khứ trở nên sống động trong tay họ.

Khi họ tìm hiểu sâu hơn về những bí mật của cuốn nhật ký, nhiệm vụ của họ không chỉ trở thành hành trình khám phá mà còn là hành trình đi vào trái tim và tâm hồn của những người đã từng đi trên đường phố Harborview từ nhiều thế kỷ trước. Lịch sử của thị trấn trải ra trước mắt họ như một tấm thảm của những giấc mơ và bi kịch, và mối liên hệ của họ với nó ngày càng mạnh mẽ hơn sau mỗi từ họ đọc.

Với manh mối đầu tiên được tiết lộ và cuốn nhật ký mà họ sở hữu, Mạnh Phong và Như Mộng nhận ra rằng nhiệm vụ của họ còn lâu mới kết thúc. Harborview nắm giữ nhiều bí mật hơn họ có thể tưởng tượng và họ quyết tâm khám phá tất cả, từng chương một.

Và vì vậy, với cuốn nhật ký là kim chỉ nam, họ bắt đầu con đường dẫn họ đến những kho báu ẩn giấu, những câu chuyện chưa kể và một tình yêu vượt thời gian. Nhiệm vụ của họ chỉ mới bắt đầu, nhưng số phận đã buộc họ phải đi đến cùng.