Chương 14

Quý Nặc hít sâu một hơi, lấy trạng thái xưng tội với trời gõ xuống một hàng văn tự: "Tôi say rượu không khống chế được vô lễ với tiền bối của tôi......

Hàn Trình: ?

Để cho chuyên gia tư vấn tâm lý hiểu được hành vi của cậu ác liệt đến mức nào, Quý Nặc đỏ mặt nhớ lại sự tình đêm đó: [Từ nhỏ sức lực của tôi đã lớn hơn người bình thường một chút, ngày đó tôi xông vào phòng anh ấy sau đó kéo đứt cà vạt của anh ấy, sau đó để lại nhiều vết hôn lớn trên cổ, gò má, sau gáy của anh ấy…]

Hàn Trình:...

Tuy rằng ý thức được dường như đối phương nhận lầm người, nhưng tình huống hiếm thấy khiến anh cảm thấy khó giải quyết.

Quý Nặc trình bày hết sức chuyên tâm: [... Lúc đó cưỡng hôn đối phương quá mãnh liệt, đầu bị đập xuống tôi và anh ấy đồng thời bị đυ.ng ngất xỉu, chúng tôi cứ như vậy mơ mơ hồ hồ ngủ một đêm....... Dẫn tới ngày hôm sau rất nhiều người đều hiểu lầm quan hệ của chúng tôi.]

Hàn Trình đen mặt buông di động, ấn ấn mi tâm.

Quý Nặc còn ở đầu kia điện thoại di động nghiêm túc gõ vào màn hình, phân tích rõ ràng từng chút một tội trạng khinh nhờn "Thần linh" của mình.

Về phần kéo theo một loạt chuyện không thể vãn hồi sau đó, Quý Nặc nhất thời không nghĩ tới cái gì giống nhau có thể thay thế sự kiện ấy, kẹt một lúc lâu mới rối rắm viết xuống:

[Vốn chủ tịch có ý định gả con gái cho anh ấy, nhưng vì giữa chúng tôi xảy ra chuyện như vậy, anh ấy vì không muốn tôi xấu hổ mà định làʍ t̠ìиɦ nhân giả với tôi một thời gian.]

Hàn Trình hít sâu một hơi.

Quý Nặc: [Chuyện này đối với sự nghiệp của anh ấy gây ra ảnh hưởng đặc biệt lớn, hơn nữa còn vì thế mà bị người ta hiểu lầm chửi rủa, tình huống thực tế so với tôi nói còn nghiêm trọng hơn rất nhiều rất nhiều.]

Quý Nặc: [Ngài nói... có phải anh ấy thích tôi không?]

Hàn Trình cố nén không trả lời, trời xui đất khiến phát sinh loại chuyện này, một khi phá vỡ sẽ không có cách nào tiếp tục ở chung, chỉ cần anh không trả lời, mặc dù về sau bị phát hiện đây là tài khoản của anh, cũng có thể suy đoán là phần mềm bug cái gì anh cũng không thấy được.

Quý Nặc còn đang tiếp tục: [Phục vụ khách hàng hẳn là đã đệ trình tình huống cụ thể của tôi, ngài cũng biết hiện tại tôi kéo dài sẽ chỉ tạo thành tổn thất lớn hơn cho tiền bối, cho nên tôi xin nghỉ việc.

Điều tôi muốn hỏi ý kiến ngài chính là, nếu những hành động này của anh ấy là do thật sự có ý với tôi, trước khi đi tôi có thể làm gì để bù đắp cho anh ấy?]

Quý Nặc: [Anh ấy là một người đặc biệt đặc biệt tốt, tôi không muốn anh ấy vì tôi mà bị tổn thương, tôi thực sự không xứng đáng...]

Quý Nặc đợi một hồi đối phương cũng không trả lời, cậu nhìn góc trên bên trái thời gian đã gần hai giờ, xoa xoa khóe mắt nhiễm ý buồn ngủ một lần nữa, hiểu chuyện bổ sung thêm:

[Thời gian quá muộn ngài đi ngủ trước đi, nhân viên phục vụ nói người xin dùng thử dịch vụ đặc biệt nhiều cần xếp hàng bảy ngày, cho nên tôi hoàn toàn không nghĩ tới nhanh như vậy ngài sẽ thêm tôi, tôi bên này không vội, chờ ngài có thời gian lại nói ha, ngủ ngon/mặt trăng/chắp tay trước ngực]

Mặt mày Hàn Trình nhíu chặt, anh im lặng một lát sau đó tắt chat box, nhắn một tin cho Từ Lệ nói: [Bất luận Quý Nặc dự định dùng lý do gì để hủy hợp đồng, đều phải giữ cậu ấy lại.]

Sau đó ngước mắt nhìn về phía trợ lý ngồi cách đó không xa ngáp liên tục: "Hôm nay Quý Nặc xảy ra chuyện gì?”

Tiền Lỗi cố gắng giữ vững tinh thần nói tin tức Quý Nặc "bị bắt" cho Hàn Trình nghe, vừa từ trong túi lấy ra một viên kẹo chanh mặn nâng cao tinh thần.

Đã gần hai năm hắn không đi theo Hàn Trình chạy đoàn làm phim, lần này ở khu không người quay phim điều kiện kém đến thái quá còn chưa tính, bộ phim này còn có rất nhiều cảnh quay đêm, hắn mới theo một tháng đã cảm giác mình cũng sắp già đi mười tuổi.