Chương 10: Nạp tiền

Người tí hon không trả lời ngay.

Sa Sa Bá Cách nhíu mày, khớp xương ngón tay gõ nhẹ vào màn hình, trong lòng hiếm khi dâng lên một chút mất kiên nhẫn và bực bội. Loại cảm xúc này đối với Sa Sa Bá Cách thân là thần minh mà nói, rất ít khi xuất hiện.

Ngay khi Sa Sa Bá Cách mở khung thoại ra, muốn nhập thêm chút gì đó vào, người tí hon lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nói cái gì đó.

Sa Sa Bá Cách: … Không xong rồi, nghe không hiểu.

Hắn nghiêng đầu nhìn Thần Thụ đang đứng phía sau để xin giúp đỡ.

Thần Thụ không phát ra tiếng, lại giả chết.

Sa Sa Bá Cách thở dài một tiếng, lại lần nữa dời lực chú ý lên màn hình.

Người tí hon bên trong tấm thuỷ tinh ngẩng đầu, đôi mắt trông mong mà nhìn hắn, một đôi mắt trong sáng không tì vết.

Ngón tay của Sa Sa Bá Cách cuộn tròn lại một chút.

Tuy rằng hắn nghe không hiểu người tí hon đang nói cái gì nhưng hắn cũng không phải kẻ ngốc, hắn cũng có thể nhìn ra được tình cảnh bây giờ của người tí hon có bao nhiêu khốn khó.

Hắn muốn giúp cậu.

Sa Sa Bá Cách nheo mắt, ánh mắt ở trên màn hình lướt qua lướt lại giữa những icon hình thù kỳ quái

Hắn thích nhất là màu vàng, điều đầu tiên hắn chú ý chính là icon đồng tiền xu vàng ở góc dưới bên trái màn hình.

Sau khi ngập ngừng mở ra, hắn thấy rất nhiều icon hình ngôi nhà nhỏ nhưng chỉ có biểu tượng đầu tiên là sáng đèn, còn những ngôi nhà phía sau đều xám xịt.

Bên cạnh hai chữ “Nhà ở” Sa Sa Bá Cách còn nhận ra được hai chữ “Trang phục”, hắn thử mở nó ra, bên trong rải rác có hai ba cái icon.

Ở mặt sau của“Trang phục” còn có vài dòng chữ, nhưng Sa Sa Bá Cách xem không hiểu, sau khi click mở mới phát hiện tất cả cũng đều là màu xám.

Long đồ cổ không hiểu được thứ này, cân nhắc nửa ngày, mỗi chỗ ấn một chút, hắn cũng không biết phải làm sao.

“Đây là đồ mà ngài có thể mua cho cậu ấy.” Rốt cuộc Thần Thụ vẫn là nhìn không được, hảo tâm mở miệng nhắc nhở, “Giao diện góc bên phải phía dưới có ba chữ “Vui lòng nạp tiền”, ngài có thể nạp tiền vào từ nơi đó.”

“Nạp tiền?” Sa Sa Bá Cách ngẩng đầu nhìn nó, nhíu nhíu mày, “Ta không có tiền, ta chỉ có châu báu và vàng bạc.”

Lời tuy nói như vậy, hắn vẫn dựa theo sự chỉ dẫn của thần thụ, click mở cái icon kia.

Sau đó một dòng văn bản bắn ra, Sa Sa Bá Cách xem không hiểu.

“Vàng là loại tiền thông dụng.” Thần Thụ thở dài một tiếng, giải thích cho con rồng ngu ngốc này, “Cái app này thoạt nhìn có thể ném vàng vào khe hở không gian để nạp phí.”

Sa Sa Bá Cách thay đổi phương hướng ghế, phất phất tay, cánh cửa phía sau dần dần biến mất, lộ ra đống vàng và châu báu thoạt nhìn tương đối đồ sộ.

Đây là của cải mà Sa Sa Bá Cách đã tích góp hàng ngàn năm qua, là Long Thần, thứ hắn không thiếu nhất là tiền, vảy của hắn, thậm chí ngay cả hơi thở của hắn cũng đều có giá trị liên thành.

Mặc dù Thần Thụ sớm đã biết Sa Sa Bá Cách vô cùng giàu có, nhưng khi nhìn thấy một cung điện của cải này, cũng không khỏi tấm tắc khen ngợi.

“Ngài thật sự muốn nạp sao?” Thần Thụ hỏi, “Dùng nhiều bảo bối hoàng kim như vậy cho một nhóc con hư ảo?”

Tay Sa Sa Bá Cách ở giữa không trung dừng lại một chút, “shh” một tiếng, búng tay một cái, một lượng nhỏ vàng liền bay lên.

“Có liên quan gì?” Sa Sa Bá Cách nói, “Trái phải đều là thứ ta thích, loại chuyện này không thành vấn đề.”

Thân thể hắn ngửa ra sau, toàn bộ số vàng đều bay ra khỏi cung điện, tất cả đều bay về phía khe nứt không gian ở phía sau núi.