Chương 12: Môi giới nhà đất

Sa Sa Bá Cách có chút vui mừng khi thấy Hàn Tinh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Hắn đặt tay trên khung chat, có chút không biết phải làm gì.

Hắn không biết phải nói thế nào với Hàn Tinh chuyện hắn đã mua nhà và quần áo cho cậu, cũng không biết đưa mấy thứ này đến tay Hàn Tinh kiểu gì.

Hắn không biết nhiều từ cho lắm, sau khi gõ vài lần một số từ không truyền tải được ý nghĩa nên cuối cùng hắn vẫn phải xóa chúng đi.

Mặc dù Thần Thụ nói với hắn người đối diện là ảo, là giả thuyết, nhưng hắn đối với phương diện này cũng không có khái niệm gì, chỉ thuận theo bản năng mà coi đối phương như người thật.

Hàn Tinh ở bên này tự nhiên không biết được Sa Sa Bá Cách ở bên kia có bao nhiêu rối rắm ở trước khung chat.

Cậu lại đợi trong chốc lát, giữa không trung lại chậm chạp không xuất hiện dòng chữ thứ hai.

Lại không nói.

Tên Long Thần này, thật đúng là kẻ kỳ quái.

Hàn Tinh chỉ cảm thấy các thớ thịt trên người siết chặt, đầu lưỡi chống vào răng hàm sau, cậu nghĩ.

Nhưng vào lúc này, một chiếc xe thương vụ đi vào trong ngõ nhỏ. Hàn Tinh nhìn thoáng qua, cũng không để ý lắm.

Người hoặc vật kỳ quái xuất hiện thật sự là quá nhiều, cậu không còn tinh lực mỗi một chuyện đều đi chú ý được.

Chỉ là cậu không nghĩ tới chuyện xe thương vụ lại dừng lại ở trước mặt cậu, đi xuống xe là một người đeo kính, thân hình cao lớn, mặc vest đi giày da.

Anh ta đứng ở trước mặt Hàn Tinh, từ trên cao nhìn xuống cậu, khi nhìn thấy bùn bẩn trên người cậu trên mặt xẹt qua một tia khinh thường.

“Cậu là Hàn Tinh sao?” Người đàn ông đeo bao tay trắng nói, “Có một vị tiên sinh tên Sa Sa đã tặng cho cậu một chỗ bất động sản, chúng tôi là người môi giới, xin mời ngài cùng chúng tôi tới đó.”

Sa Sa? Sa Sa… Bá Cách?

Là vị Long Thần kia sao?

Hàn Tinh không biểu cảm nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, phán đoán tình huống hiện tại.

Đây là chuyện kiếp trước chưa từng xảy ra, người trước mặt này cậu cũng chưa từng gặp qua. Đương nhiên, Sa Sa Bá Cách cũng có thể nhìn thấy người này tới.

Chẳng qua là hắn có thể nhìn thấy một chuỗi giới thiệu bên cạnh người này.

Dòng đầu tiên chắc là tên họ… Lư Tập Tư? Còn phía sau hắn không biết, chẳng qua bên cạnh nhân vậy có cái icon, là cái icon phòng ở mà hắn mua, cái icon kia vươn ra một cái mũi tên chỉ về phía người này.

Thoạt nhìn hẳn là anh ta.

Đây có phải là phương thức cái app này tặng phòng ở?

Vì thế, hắn mở khung chat ra, nhập vào hai chữ.

[Đi thôi.]

Người đàn ông vươn tay về phía Hàn Tinh, tự giới thiệu: “Xin chào, tôi là Lư Tập Tư.”

Đúng lúc này, Hàn Tinh thấy trước mặt xuất hiện hai chữ kia.

Cậu hơi cụp mắt, trong lòng đưa ra phán đoán.

Sau đó cậu đứng lên, vươn tay về phía Lư Tập Tư, cùng đối phương tiến hành bắt tay. Tuy rằng cả người bẩn thỉu, nhưng cử chỉ vừa rồi lại tao nhã, giống như đã chịu qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Lư Tập Tư nhìn bàn tay bẩn thỉu của mình, khoé miệng giật giật nhưng vẫn giữ phép lịch sự mời Hàn Tinh lên xe.

Sa Sa Bá Cách chăm chú nhìn Hàn Tinh lên xe, đang lúc hắn muốn cùng Hàn Tinh nói chuyện, màn hình đột nhiên nhấp nháy một cái, rồi vụt tắt.

Sắc mặt Sa Sa Bá Cách biến đổi, trong lòng hắn xuất hiện loại cảm giác hoảng sợ hiếm thấy.