Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến nơi làm thủ tục, Cố Bồng nhìn thấy bàn làm việc rộng rãi và màn hình ánh sáng trên đó, lập tức hiểu được, người nhận nuôi phải ký hiệp ước nhận nuôi được quốc tế công nhận.

Cố Bồng nhảy lên mặt bàn, ngồi xổm bên cạnh phiếu cơm cùng nhau xem điều khoản của hiệp ướp nhận nuôi. Đều là văn tự của tinh tế, đến cả dấu chấm câu cậu xem cũng không hiểu. Chỉ biết rằng hiệp ước này rất rất dài, đến mức cậu thấy vô cùng an tâm!

Cố Bồng kiêu ngạo liếc mắt nhìn người nhận nuôi, nghĩ thầm: Trẫm được pháp luật bảo vệ, nếu anh không đối đãi cho tốt thì tui sẽ cho anh ngồi xổm trong tò hai năm.

Hiệp ước quả thật rất dài, lúc Văn Tắc nhìn thấy nó da đầu đã bắt đầu tê dại. Cảm xúc hối hận cuồn cuộn trong lòng, nhưng đã đi đến bước này rồi thì không thể hối hận được nữa, anh đành lấy thái độ xem hợp đồng kinh doanh thường ngày, nghiêm túc đọc kỹ hiệp ước.

Văn Tắc từng nhìn thấy bạn bè xung quanh mình chăm sóc thú nhân bán thành niên, anh sớm biết việc này rất phiền phức, nhưng chỉ sau khi chân chính đọc bản hiệp ước anh mới biết chi tiết việc chăm sóc thú nhân bán thành niên nhiều đến mức muốn nghẹt thở. Tổng kết lại là, cái này không được, cái kia cũng không được, tất cả đều không được.

Tóm lại là phải đảm bảo cơ thể thú nhân bán thành niên khỏe mạnh, tâm trạng thoải mái. Không được cưỡng ép bọn họ làm bất kỳ điều gì họ không muốn, cũng không thể can thiệp vào chuyện họ muốn làm, trừ khi việc đó có hại. Còn về việc phân biệt thế nào là chuẩn mực, thì phải tự mình nhận ra, nếu sai thì phải chịu bị khiển trách, mang theo vết nhơ suốt đời.

"..." Không biết qua bao lâu, cuối cùng Văn Tắc cũng đọc xong, cái này đã tiêu hao một nửa tinh lực của anh ngày hôm nay.

Nhân viên công tác hỏi: "Tiên sinh Văn có còn vấn đề gì nữa không ạ?"

Văn Tắc đã thật sự hối hận, hít sâu một hơi: "Không có."

"Ò ò, vậy thì xin hãy ký tên."

"..." Văn Tắc trịnh trọng ký tên mình vào cuối hợp đồng, cũng in một dấu vân tay.

Dù sao đây cũng là giai đoạn thấu hiểu, sau khi hết thời gian này thì hai bên sẽ quyết định có tiếp tục hay không. Chỉ cần một trong hai không đồng ý, hiệp ước này sẽ đến lúc mất hiệu lực.

Đến lúc đó, Văn Tắc lại đưa 3011 về cơ sở chăm sóc này lần nữa, cho đối phương chọn lại bạn đời mình thích.

Khi màn hình ánh sáng được đẩy đến trước mặt mình, Cố Bồng rất biết điều giơ móng vuốt lên, hào hứng ấn lên chỗ trống kia, há, đã có hiệp ước phiếu cơm!
« Chương TrướcChương Tiếp »