Chương 25

Văn Tắc còn dự định, nếu tên nhóc này ngủ rồi thì sẽ lặng lẽ đưa cậu về ổ.

"Không có gì." Văn Tắc cảm thấy thất vọng một hồi, ngẩng đầu lên tiếp tục chuyên tâm làm việc.

Từ khi trên đùi có thêm món trang sức mềm mại ấm áp này, hiệu suất làm việc của anh trở nên suy giảm rất nhiều, công việc vốn định hoàn thành trước nửa đêm, nhưng giờ thì có lẽ phải đến nửa đêm mới hoàn thành được!

Lại nửa tiếng nữa trôi qua, Văn Tắc liếc nhìn 3011, thấy 3011 bất động, vì vậy hèn mọn đưa ngón tay chọc nhẹ vào gáy đối phương.

"?" Cố Bồng tràn đầy sức sống quay đầu nhìn anh.

"..." Văn Tắc nhìn vào đôi mắt tràn đầy sức sống của đối phương, sau đó lại xem đồng hồ, nếu anh nhớ không lầm thì đã đến giờ tắt đèn của cơ sở chăm sóc.

Tại sao 3011 còn chưa ngủ?!

A, bởi vì đối phương đã ngủ cả buổi chiều, buổi tối không có thể dễ ngủ như vậy.

Đây là một bài học...

Văn Tắc thề, ngày mai anh nhất định sẽ không mắc phải sai lầm tương tự nữa, nhất định sẽ để mắt tới cầu tuyết nhỏ, ban ngày sẽ không để cho cậu ngủ đến không dậy được.

Cầu tuyết nhỏ không mệt, nhưng Văn Tắc lại có chút buồn ngủ.

Lấy cớ pha cà phê, cuối cùng Văn Tắc cũng tìm được lý do quang minh chính đại, xách Cố Bồng lên trên bàn.

"Tôi đi pha đồ uống một lát."

Cố Bồng vẫy vẫy cái đuôi, cẩn thận quan sát hành vi ngôn ngữ của phiếu cơm, cậu ít nhiều gì cũng hiểu được một chút ý tứ, vì muốn tìm hiểu thêm về ngôn ngữ này nên cậu duỗi người, nhắm mắt theo đuôi đi xem đối phương định làm gì: "Ngao ngao."

Cúi đầu nhìn thấy nhóc dính người bên chân mình, Văn Tắc xụ mặt, thở dài, anh thật sự hối hận, thật sự hối hận, thật sự...

Một trai thẳng sắt thép giống như anh, sao lại nghĩ đến việc nuôi con hàng chưa cai sữa này, thật can đảm.

"Tôi chỉ đi pha cà phê mà thôi." Văn Tắc đi đến quầy bar nhà mình, thuần thục xay cà phê, rửa cốc và loay hoay máy pha cà phê.

Tuy là có máy móc hoàn toàn tự động nhưng anh vẫn thích trải nghiệm cảm giác làm thủ công này.

Đó là cà phê...

Cố Bồng mở to hai mắt, hóa ra người ngoài hành tinh cũng uống cà phê, cà phê thực sự là thứ rất tốt, trước kia cậu phải làm việc liên tục, chạy đôn đáo để kịp những thông báo, mệt mỏi đến mức muốn chết, cũng là dựa vào cà phê mới giúp cậu giữ tỉnh táo qua ngày.

Bây giờ ngửi được mùi thơm, cậu cũng muốn nếm thử.

Đầu Văn Tắc bị kẹp cửa mới có thể cho 3011 uống cà phê, bây giờ không cần uống loại nước nâng cao tinh thần này mà 3011 đã cực kỳ sung sức như vậy rồi, nếu uống thêm thì còn có thể như nào nữa?