Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhân viên phân tích hệ thống Anya: "Tổng giám đốc Văn, con chó nhỏ của anh tên gì? Anh có thể chia sẻ mấy bức hình đáng yêu của nó không!"

Cũng hơi làm khó Văn Tắc rồi, thú cưng anh nuôi... Không phải là chó thật.

Nhưng nếu không nói sẽ tỏ ra rất kỳ lạ, dù có bảo vệ quyền riêng tư tới đâu cũng không có ai mà không nói tên của thú cưng nhà mình, anh không thể làm gì khác ngoài việc nhắm mắt trả lời: "Là cầu tuyết nhỏ, nếu cho xem hình thì không hay lắm, mấy cậu cứ tưởng tượng đi."

Cầu tuyết nhỏ... Tên này thật sự rất có cảm giác hình ảnh, có người đã bắt đầu liên tưởng, đồng thời có thể cảm nhận được là một vật nuôi rất dễ thương, nhưng: "Tổng giám đốc Văn, tôi không thể tưởng tượng nỗi, không thể gửi một tấm hình à?"

Hạng mục 5 Ben: "Xin anh đó Tổng giám đốc Văn! Hãy thương xót cho những người dù muốn nuôi thú cưng nhưng không có điều kiện để nuôi như chúng tôi, ngày nào cũng phải thức đêm làm việc, thật sự là rất cần một con vật dễ thương để hít ke mới có thể hồi máu lại!"

Dĩ nhiên Văn Tắc vẫn kiên quyết từ chối, anh không thể đăng ảnh, điều này tương đương với xâm phạm quyền hình ảnh của cầu tuyết nhỏ.

Anh từ chối một cách tàn nhẫn: "Bắt đầu họp, đừng có mơ mấy giấc mơ viển vông như vậy."

Không ngoài dự đoán, mọi người trong công ty sẽ vĩnh viễn không bao giờ được thấy hình dáng của cầu tuyết nhỏ.

Chiều nay chỉ có một việc duy nhất là họp hội nghị, khi Văn Tắc đi ra thì phát hiện cầu tuyết nhỏ còn đang coi phim, Dark Mech: Worm Tide Returns, chỉ nhìn tên phim thôi đã thấy đây là một bộ phim rác, nhưng cầu tuyết nhỏ lại xem rất chăm chú, thậm chí còn không chớp mắt.

"Đừng coi nữa, đi thôi, tôi dẫn em đi tắm." Văn Tắc đưa tay ôm cầu tuyết nhỏ, nhưng cầu tuyết nhỏ lại dùng chân đẩy anh ra mà không hề quay đầu lại.

Văn Tắc biết người này rất ham chơi, cũng không phải cố ý làm phiền, tưởng là anh nhiệt tình như vậy sao?

"Buổi tối em còn có lớp học online, nếu không đi tắm thì sẽ muộn. Nếu lúc đó người khác sẽ sạch sẽ, còn em thì lại bẩn thỉu, em thấy có hợp lý không?" Cầu tuyết nhỏ không cần mặt mũi, nhưng Văn Tắc cần mặt mũi.

Cuối cùng Cố Bồng vẫn phải bị ôm lên, cậu gào lên từ chối, đang đến khúc gây cấn! Để cho cậu coi xong không được sao?

"Ngao ngao..." Một tiếng mềm mại vang vọng cả nhà Văn Tắc, mang theo sự bất mãn mãnh liệt.
« Chương TrướcChương Tiếp »