Chương 40

Khi Văn Tắc ra đời, cũng đúng vào thời điểm xảy ra các cuộc chiến giữa các hành tinh trong hệ Sao, vợ chồng Văn Duật Chu vì muốn bảo vệ Văn Tắc nên vẫn luôn giấu kín sự tồn tại của anh.

Sau khi chiến tranh kết thúc, Văn Tắc đã mười hai tuổi, quan điểm và tư duy đều đã rất trưởng thành, dựa theo nguyện vọng của anh, anh hy vọng sau khi tốt nghiệp mới công khai thân phận.

Sau khi tốt nghiệp, Văn Tắc lại nói, hay là để anh tự do thêm hai năm nữa, thử tự mình thành lập công ty.

"Con không muốn vừa tốt nghiệp đã trở thành phiên bản 2.0 của một tay buôn súng ống đạn dược." Thật giống như cuộc đời đã bị định sẵn, không có bất kỳ sự tự do nào.

Ở bên ngoài không hẳn là tốt hơn, nhưng ít ra vẫn thoải mái hơn.

Ít nhất hiện tại khi Văn Tắc đang ôm cầu tuyết nhỏ ngốc nghếch khờ khạo này tham gia tiết học online, sẽ không có người kinh ngạc lên tiếng: Nhìn kìa, con trai Văn Duật Chu! Anh ấy cũng làm những chuyện như này!

Còn 20 phút nữa, Văn Tắc dùng tốc độ nhanh nhất có thể từ khi ra đời đến nay để tắm rửa, sau khi tắm xong lập tức đứng trước gương trong phòng thay đồ chỉnh trang lại diện mạo của mình.

Cửa phòng thay đồ vẫn luôn đóng kín, trước đây Cố Bồng chưa từng đi vào, lúc này cậu đi theo Văn Tắc vào mới phát hiện trong phòng thay đồ có một cái gương lớn, cậu lập tức như phát hiện ra một vùng đất mới, nhanh chóng chạy qua rồi ngồi xổm xuống nhìn kỹ bản thân.

Trước đó, cậu chỉ có thể ngồi xổm trước những món đồ nội thất có thể phản chiếu bóng dáng của mình để ngắm nhìn bản thân.

Cuối cùng cũng đã thấy lại hình ảnh siêu dễ thương siêu đáng yêu của mình, Cố Bồng hận không thể dí sát cái mũi vào mặt gương để xem cho thỏa thích.

Quáo, đây là ai vậy?

Đầu tròn lông xù xù, trắng như tuyết, đôi mắt to to, cái mũi hồng hồng, bàn chân cũng đáng yêu đáng yêu, quá cưng quá dễ thương phải hông!

Hí hí hí!

Cố Bồng lộ ra ánh mắt si mê đối với bản thân, thậm chí còn muốn liếʍ gương.

Đáng tiếc là có người xung quanh nên cậu chỉ đưa chân chạm lên mặt gương, vuốt ve bản thân trong gương.

"..." Văn Tắc đã quan sát 3011 được một lúc, tâm trạng chỉ có thể dùng từ "phức tạp" để hình dung, thì ra ánh mắt của 3011 khi si mê một người chính là như thế này, thật sự rất lộ liễu.

Từ đó có thể thấy được, tên nhóc này căn bản không phải là thích anh, thậm chí độ hảo cảm đối với anh còn xếp sau cả đồ ăn.

Hoặc có thể còn phải xếp sau một chút nữa.

"Em thật tự luyến." Văn Tắc không chịu nổi, dời ánh mắt rồi tiếp tục sửa soạn cho mình.