Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 47

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hết giờ, giáo viên thu đáp án lại, không có bất ngờ gì xảy ra, bạn học nhỏ Cố Bồng lại xếp cuối lớp, cậu và người nhận nuôi bất mãn của cậu lại một lần nữa phải chịu đựng ánh mắt chú ý của cả lớp và phụ huynh.

Bạn học nhỏ Cố Bồng rũ mắt, thản nhiên nghịch chân của mình, tình huống như vậy cậu đã quen rồi, vậy nên sau mấy ngày nữa, có lẽ phiếu cơm đẹp trai cũng sẽ quen thôi.

Trước đây 3011 không có người giám hộ riêng, cho dù giáo viên có không hài lòng với tiến độ học tập của cậu thì cũng không thể làm gì được. Hiện giờ, 3011 đã có người giám hộ tạm thời, trách nhiệm dạy kèm lập tức được giao cho người giám hộ tạm thời này.

Giáo viên nói với Văn Tắc bằng thái độ vô cùng thân thiện: "Tiên sinh Văn, việc học của 3011 nhờ anh giúp đỡ, cố gắng dành chút thời gian dạy kèm cho cậu ấy sau giờ học nhé."

Văn Tắc cười ngượng nhưng vẫn lịch sự: "Vâng, thưa cô, tôi nhất định sẽ dạy kèm cho em ấy." Trong lòng lại thầm than thở cả vạn lần.

Lớp học online kết thúc, Văn Tắc lập tức thu hồi nụ cười tiêu chuẩn, việc đầu tiên chính là đưa tay gỡ nút áo của mình để xua tan cảm giác nóng bức khó chịu.

Động tác của anh rất lớn, Cố Bồng sợ tới mức còn cho rằng tiếp theo anh muốn đánh đứa nhỏ.

Nhưng Cố Bồng đã lo lắng quá mức, dù thế nào thì Văn Tắc cũng sẽ không có ý nghĩ bạo lực như vậy, mà quả thật anh đã chịu rất nhiều kí©h thí©ɧ.

Điều này có liên quan đến những trải nghiệm từ nhỏ đến lớn của anh.

Mặc dù từ nhỏ tới lớn đều lớn lên với thân phận bình thường, nhưng thẳng một đường, Văn Tắc vẫn luôn vô cùng xuất sắc, làm bất cứ việc gì cũng đều là tốt nhất.

Trước nay, ánh mắt của anh đều hướng lên trên, dù đã làm tốt nhất thì anh cũng không bao giờ cho rằng mình đã làm đủ tốt.

Bỗng nhiên đυ.ng phải một tên nhóc mà ngay cả phép cộng trừ số đơn cũng không thể dạy được, Văn Tắc đã phải chịu một kí©h thí©ɧ vô cùng lớn, không thể tin nổi, thế mà lại không dạy được sao?

Đừng nói là do chỉ số IQ không đủ, rõ ràng là thái độ không đúng đắn, cần phải giáo dục tư tưởng.

"3011." Văn Tắc hạ giọng.

Vừa được gọi tên, Cố Bồng liền có cảm giác nguy hiểm, lập tức muốn nhảy xuống đất. Nhưng khi cơ thể lông xù xù vừa nhảy lên, một bàn tay mạnh mẽ đã nắm lấy bụng cậu, hoàn hảo giải thích thế nào gọi là "có thể ôm gọn trong tay".
« Chương TrướcChương Tiếp »