Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những người vây xung quanh hóng chuyện chắc cũng đang có suy nghĩ như vậy, thậm chí bọn họ còn quên mất phải giữ yên lặng, họ thật sự rất ghen tỵ với Văn Tác được chọn.

Những thú nhân bán thành niên được chăm sóc ở cơ sở đều thẹn thùng an tĩnh, tuyệt đối không nhiệt tình với người ngoài như thế.

May mắn thế nào mới được chọn?

Văn Tắc cũng muốn hỏi một chút, có phải hôm nay ra cửa chưa xem hoàng lịch rồi phải không?

Bị xung quanh nhìn bằng ánh mắt khiển trách, Văn Tắc đã chuẩn bị tốt tâm lý, cuối cùng cũng vươn một ngón tay ra, chọc chọc vào đầu của cầu tuyết nhỏ.

Cảm xúc mềm mại lập tức truyền đến đầu ngón tay, không khó chịu chút nào.

Nhưng Văn Tắc vẫn bất lực, anh thật sự không muốn tìm bạn đời, vì không để đối phương bị cười nhạo, anh ngồi xổm xuống, ghé sát vào tai đối phương, nhỏ giọng từ chối: "Ừm thì... Cảm ơn em đã nhìn trúng tôi, nhưng mà tôi không muốn tìm bạn đời, ừm, cứ vậy đi, em chọn người khác đi nhé."

Cố Bồng mở to đôi mắt tròn xoe nhìn đối phương: Ấy, giọng nói thật dễ nghe, mà anh ta đang nói gì với mình vậy?

Nhất định là đang cảm ơn mình đã ưu ái anh ta, còn thuận miệng khen mình đáng yêu.

Cố Bồng: Anh cũng không tệ, rất đẹp trai.

Cố Bồng rất ít khi thừa nhận người khác lớn lên đẹp trai, nhưng mà người trước mắt này thì cậu miễn cưỡng thừa nhận đối phương lớn lên đẹp hơn mình một tí xíu.

Nếu hai bên đã thành công thống nhất về việc nhận nuôi, Cố Bồng cọ đầu vào ngón tay đối phương, tỏ vẻ: Anh trai nhỏ à, tui cũng rất vui khi được anh nhận nuôi, về sau xin hãy chỉ giáo thêm!

Văn Tắc: "..."

Từ chối cũng không được, chẳng phải nói thú nhân bán thành niên đều có tim thủy tinh sao?

Nếu đã gọi là tim thủy tinh, thì trình xã giao đỉnh của chóp* này là sao?!

Rất nhanh sau đó, Cố Bồng lại nghe được người nhận nuôi thì thầm bên tai mình.

Mà cậu nghe không hiểu gì hết, vì vậy mọi chú ý đều dồn vào giọng nói dễ nghe và gương mặt đẹp trai đang phóng đại trước mặt của người nhận nuôi.

"Nghe này, tôi thật sự không muốn tìm bạn đời, với điều kiện của em, em có thể dễ dàng tìm được một người yêu thương chiều chuộng em. Thật sự không cần phải làm khó một người có chủ nghĩa độc thân." Văn Tắc hạ giọng, lại cầu xin cầu tuyết nhỏ này buông tha cho mình lần nữa.

Cố Bồng: Được luôn! Trẫm chấp nhận những lời ca ngợi của anh, thú hai chân, trẫm cho phép anh hôn móng vuốt của trẫm để thể hiện lòng trung thành.
« Chương TrướcChương Tiếp »