Chương 15: Giáo viên x Nam sinh

“Lê Vũ, đề này cô ở trên lớp nói không dưới mười lần, vì sao em vẫn làm sai?”

Tất cả học sinh trong lớp đều đã về hết, chỉ mỗi Lê Vũ ở lại vì bài thi không đạt điểm tiêu chuẩn, bị thầy giáo chủ nhiệm giữ lại phòng giáo vụ dạy dỗ giáo huấn.

“Thực xin lỗi, cô Từ, em…” Lê Vũ hổ thẹn mà cúi đầu, không dám nhìn Từ Linh.

“Cô không muốn nghe em xin lỗi, chỉ hy vọng em có thể chấn chỉnh thái độ học tập, bây giờ xem mấy cái đề cùng kiểu, làm cho đến khi làm được mới thôi.”

Từ Linh nhướng mày, đôi mắt phượng cong cong lúc không cười đã có vẻ nghiêm túc có chút hung dữ, hiện tại khí thế mạnh mẽ làm Lê Vũ nhát gan không dám ngẩng đầu. Từ Linh rút một tập bài thi trong ngăn kéo ra, để đến trước mặt hắn, bảo hắn làm bài.

Tay Lê Vũ có chút run rẩy cầm lấy bút, nhìn đề mục bài thi mà trong đầu trống rỗng, 5 phút trôi qua cũng không biết viết gì. Hắn trộm liếc cô giáo một cái vừa lúc đυ.ng phải ánh mắt cô lập tức lo sợ vội vàng cúi đầu, cúi sâu đến mức sắp dán đến ngực. Từ Linh nhìn Lê Vũ lắc đầu ngao ngán, xem ra không thể dạy nam sinh này bằng phương pháp bình thường được, hắn không nhớ nổi một công thức toán học nào.

Từ Linh đột nhiên đứng đứng dậy, mông vểnh lắc lư trong phòng giáo vụ thu hút ánh mắt Lê Vũ. Cô khóa cửa lại, sau đó bỏ mắt kính xuống, ngón tay cong vυ"t vuốt vuốt tóc dài, dáng người lay động của nữ giáo viên tiến tới trước mặt, phong tình vạn chủng làm Lê Vũ vô thức nuốt nước miếng.

Từ Linh kéo ghế dựa ra, ngồi trước mặt nam sinh. Đôi tất chân màu đen phối hợp cùng giày cao gót màu đỏ bắt mắt. Từ Linh giơ ngón trỏ ngoắc Lê Vũ một cái, Lê Vũ như bị ma xui quỷ khiến từ từ bước đến.

“Tiểu Vũ, công thức khó nhớ đến vậy sao?”

Từ Linh kéo Lê Vũ một cái, để hắn quỳ gối trước mặt mình, ngón tay nâng cằm Lê Vũ lên đối diện tầm mắt mình, ngón tay lắc lắc khóa áo đồng phục hắn

“X…xin lỗi cô giáo… Em…”

Mùi nước hoa trên cơ thể phụ nữ thành thục xộc thẳng vào mũi khiến Lê Vũ đờ người, nói năng lắp bắp, tầm mắt mơ hồ không dám nhìn thẳng. Từ Linh cong eo, áo nịt ngực thêu hoa hồng ẩn hiện bên trong cổ áo sơ mi màu đen, bí ẩn mà mê người.

“Cô dạy em lại một lần cuối, nghiêm túc nhớ cho kỹ, lần tới thi mà còn làm sai nữa cô sẽ phạt em.”

Lời nói vừa dứt, áo khoác cũng bị cô giáo cởi xuống, Lê Vũ cứng mình quỳ gối trước mặt không dám phản ứng, cũng không dám phản kháng.

“Nhìn rõ chưa, công thức là cái dạng này.”

Ngón tay Từ Linh cởi từng chiếc cúc trên áo sơ mi ra, chiếc áo sơ mi màu đen cuối cùng cũng rơi xuống, vứt sang một bên. Lê Vũ nhìn Từ Linh không chớp mắt, chiếc áo nịt ngực màu hoa hồng bại lộ, chỉ trong trong nháy mắt cũng bị cởi nốt xuống, một đôi vυ" bự xông ra đập vào mắt Lê Vũ.

Từ Linh một tay cầm bút, một tay nâng vυ" lên, viết công thức lên trên bầu vυ" trắng tròn.

“Vυ" cô thật lớn…”

Lê Vũ thấy rõ công thức, cũng thấy rõ hai bên vυ" nặng trĩu của nữ giáo viên. Lần đầu tiên thấy cặρ √υ" to như vậy, lê Vũ theo bản năng duỗi tay muốn sờ, lại bị Từ Linh ngăn cản…

“Muốn sờ vυ" cô thì phải nhớ công thức này, áp dụng vào làm đề, làm được cô sẽ cho sờ một chút.”

Từ Linh đưa bút cho Lê Vũ, Lê Vũ nuốt nuốt nước miếng, nhìn công thức trên viết trên ngực cô giáo, chộp lấy bài thi làm chưa tới 5 phút đã ra đáp án. Từ Linh cầm lấy kiểm tra, sau khi thấy chính xác rồi liền đưa ngực cọ vào tay Lê Vũ, vừa mới cảm nhận được một chút xúc cảm, lại bị cô giáo rời ra kéo dài khoảng cách, vì để có thể được bóρ ѵú cô giáo nhiều hơn, hắn đem hơn nửa đề thi làm hết. Từ Linh đối chiếu qua một hồi lại ngoắc tay với hắn.

Lê Vũ bước tới gần, hai núʍ ѵú của Từ Linh đều nằm trong lòng bàn tay của Lê Vũ, lòng Lê Vũ đang run rẩy, hắn chà đạp lên cặρ √υ" lớn ở trước mặt, hắn cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ dưới đũng quần cũng dần dựng đứng lên như cái lều nhỏ. Lê Vũ có chút khó chịu, hắn cúi đầu, đang muốn há mồm ngậm lấy đầṳ ѵú thì bị cô giáo đẩy ngã xuống đất.

“Cô ơi…”

Lê Vũ té trên mặt đất vẻ mặt mê man nhìn Từ Linh.

“Cô chỉ cho em sờ vυ", không cho phép em liếʍ nó, cái đồ dơ bẩn như là côn ŧᏂịŧ, càng không cho phép bỏ vào.”

Từ Linh khoanh tay trước ngực, ép hai bên vυ" lên cao ngất, đôi chân mang tất quyến rũ bắt chéo mà ngồi, đôi giày cao gót màu đỏ không ngừng đong đưa trước mắt Lê Vũ…