Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lục Thượng Tướng, Hồ Ly Của Ngài Chạy Mất Rồi!

Chương 3: Ký kết hợp đồng

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Thượng tướng." Một alpha mặc quân phục bước đến trước mặt Lục Đình Việt, tay phải nắm chặt đặt lên ngực cúi chào, sau đó đưa tập hồ sơ trên tay cho Lục Đình Việt, "Hợp đồng."

Với sự phát triển của công nghệ, bây giờ không ai còn sử dụng hợp đồng giấy nữa, trừ những trường hợp đặc biệt hoặc quan trọng, nếu không mọi người thường ưa chuộng hợp đồng điện tử hơn.

Lục Đình Việt nhận lấy hợp đồng, ngón tay khẽ gõ hai cái lên mặt bàn phát ra âm thanh trầm đυ.c, rồi nói với Tô Trì, "Lại đây ngồi xuống."

Tô Trì co người lại, siết chặt chiếc áo khoác ngập tràn pheromone của alpha, khập khiễng bước tới, ngồi một cách rụt rè ở mép ghế sofa.

Thượng tướng… hẳn là người rất có quyền lực…

"Xem đi." Lục Đình Việt đẩy bản hợp đồng về phía cậu, đôi mắt đen sâu thẳm, khiến người khác khó mà đoán được hắn đang nghĩ gì, "Kết hôn với tôi, sau một năm hợp đồng tự động hủy bỏ, một nửa tài sản của tôi sẽ thuộc về cậu, tôi sẽ đưa cậu trở về hành tinh của mình."

Tô Trì ngây người, đôi mắt sáng lên, lóe lên một tia hy vọng: "Thật sao? Tại sao?"

Điều kiện mà hắn đưa ra đều có lợi cho Tô Trì, làm cậu có phần không dám tin.

Lục Đình Việt không muốn lãng phí thời gian, "Xem hợp đồng đi, nếu không có vấn đề gì thì ký vào."

"Tôi… cần phải làm gì sao?" Đôi mắt của Tô Trì chớp chớp, lo lắng hỏi.

"Cậu chỉ cần để người khác biết tôi và cậu đã kết hôn là đủ." Lục Đình Việt ngừng lại một chút, nói thêm: "Khi cần thiết, hãy tỏ ra thân mật với tôi một chút."

"Tôi có thể hỏi lý do được không?" Tô Trì nhỏ giọng hỏi, đôi tai lông xù của cậu rụt lại.

"Đừng hỏi những gì không nên hỏi." Sắc mặt Lục Đình Việt trầm xuống, hắn chỉ cần một omega bù nhìn ngoan ngoãn, đóng kịch với hắn mà thôi, hắn không mong muốn omega đó quá thông minh.

Tô Trì sợ hãi đến mức không dám nói thêm gì, cầm bút lên ký tên mình mà thậm chí không kịp nhìn rõ hợp đồng.

Cậu bị alpha mua về, nếu không đi theo hắn, có thể cậu sẽ bị bắt trở lại, và cậu không muốn quay về nơi đó nữa...

Lục Đình Việt đứng dậy, ra lệnh cho alpha bên cạnh: "Đưa cậu ấy đi làm chứng minh nhân dân và giấy cư trú."

"Vâng." Alpha khẽ cúi đầu, rồi nói với Tô Trì: "Thưa ngài, xin mời theo tôi."

Tô Trì liếc nhìn Lục Đình Việt, rồi mới theo chân alpha đó rời đi.

Không có Lục Đình Việt ở bên, bầu không khí dường như bớt căng thẳng đi nhiều, alpha đó còn chủ động bắt chuyện với cậu: "Tôi là trợ lý của Thượng tướng Lục, tên là Đức Tư Lai Ba Tháp."

Tô Trì gật đầu: "Chào anh, Trợ lý Ba Tháp, tôi tên là Tô Trì."

"Không cần khách sáo vậy đâu, cứ gọi tên tôi là được rồi." Ba Tháp đáp lại một cách thân thiện.

Cũng coi như là người duy nhất có thái độ không quá tệ với cậu trong suốt thời gian này.

"Vâng."

Tâm trạng của Tô Trì bây giờ đã ổn định hơn nhiều, ít nhất là đuôi đã có thể thu lại rồi, omega vì lý do sinh lý đặc biệt nên một phần đặc điểm thú tính của họ không thể thu hồi hoàn toàn, chẳng hạn như tai của cậu, còn alpha thì không có phiền toái này.

"Kia là gì vậy?" Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài cậu ra ngoài, nên nhìn gì cũng thấy mới lạ, cậu chỉ vào những ống dẫn trên không trung mà hỏi.

"Đó là đường hầm trên không." Ba Tháp giải thích, "Hiện tại chỉ có sao Hercat mới có, các hành tinh khác vẫn chưa phổ biến. Những đường hầm này không cần xe hay phi thuyền, người chỉ cần đứng lên đó là có thể truyền tải, còn tiện lợi và nhanh chóng hơn cả lái phi thuyền."

Tô Trì ngạc nhiên đến mức tròn xoe mắt, không kiềm chế được lại hỏi thêm một câu: "Vậy điều này có làm suy thoái các phương tiện giao thông khác không?"

"Đương nhiên là có, kẻ mạnh thì thắng, kẻ yếu thì bị đào thải, đó chỉ là quy luật tự nhiên thôi."

Tô Trì được đưa đi trải nghiệm đường hầm trên không, tốc độ rất nhanh, chưa đến ba phút đã đến Cục quản lý.

Cậu được robot dẫn đi điền thông tin, Ba Tháp vừa nói, cậu vừa điền, tốc độ xử lý rất nhanh, kết quả cũng nhanh chóng có.

**[Không đạt yêu cầu, sai sót về quốc tịch]**

Tô Trì nghe thấy âm thanh báo lỗi của máy, lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy sự bối rối, đầu ngón tay cậu bắt đầu trở nên lạnh lẽo và run rẩy.

Điều này có nghĩa là gì? Không đạt yêu cầu? Có phải điều này đồng nghĩa với việc cậu sẽ bị trục xuất không? Sai sót về quốc tịch... Cậu thậm chí còn không biết mình là người của hành tinh nào...

Ba Tháp nhìn chằm chằm vào thông báo trên màn hình, sững sờ một chút. Sai sót về quốc tịch sao?

Tô Trì là tù binh từ hành tinh Sebaton, sao lại có lỗi được?

Anh lập tức liên lạc với Lục Đình Việt, và ngay sau đó, hình ảnh toàn thân của Lục Đình Việt xuất hiện trước mặt họ.

"Thượng tướng, quốc tịch của cậu Tô hiển thị sai."

Lục Đình Việt do dự một giây, rồi gọi người đang lo lắng đứng cạnh: "Tô Trì."

Người vừa được gọi tên bừng tỉnh, vội vàng tiến lên một bước.

"Tất cả thông tin của cậu ở Sebaton đều ghi cậu là người Sebaton, nhưng khi kiểm tra ở hành tinh Hercat lại cho ra kết quả quốc tịch sai. Có phải một trong hai người cha mẹ của cậu không phải là người Sebaton?" Lục Đình Việt hỏi.

Công nghệ của hành tinh Hercat là mạnh nhất trong toàn vũ trụ, hệ thống kiểm tra quốc tịch của họ thậm chí còn kiểm tra cả huyết thống để xác định người đó đến từ hành tinh nào. Tuy nhiên, trong một số trường hợp hôn nhân giữa người từ các hành tinh khác nhau, hệ thống đôi khi không thể phân biệt chính xác.

Tô Trì đầu óc trống rỗng, cậu cũng không biết, cậu do dự lắc đầu: "Tôi... không nhớ nữa."

Nếu không phải họ nói cậu là người Sebaton, có lẽ cậu thậm chí còn không biết mình đến từ hành tinh nào.

Lục Đình Việt nói với Ba Tháp: "Không có quốc tịch thì để cậu ấy dùng quốc tịch của tôi."

"Vâng."

Lục Đình Việt ngắt kết nối, hình ảnh của hắn biến mất trước mặt hai người, và Tô Trì mới dần thả lỏng cơ thể căng thẳng của mình.

Vậy là cậu vẫn còn nơi để đi, đúng không?

Ba Tháp giúp cậu chỉnh sửa lại thông tin, thêm tên Lục Đình Việt vào mục "người bạn đời", rồi thay đổi mục quốc tịch thành hành tinh Helcat. Sau khi họ chính thức kết hôn, quốc tịch này sẽ có hiệu lực.

**[Đã thông qua, quốc tịch hợp lệ]**

Lần này, Ba Tháp hoàn toàn ngạc nhiên. Người Helcat rất ít khi kết hôn với người từ hành tinh khác, bởi vì hành tinh Helcat đủ mạnh mẽ, đủ hoàn hảo, khiến những người sống ở đó không hề khao khát đến từ hành tinh khác.

Anh âm thầm ghi nhớ điểm nghi vấn này trong lòng.

Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, anh thông báo cho Lục Đình Việt đến.

Dù công nghệ đã phát triển đến mức nào, việc nhận giấy chứng nhận kết hôn vẫn cần hai người tự mình đến thực hiện.

Người làm công chứng cầm con dấu, trên trán lấm tấm mồ hôi, nhìn người đàn ông mặt lạnh như băng ngồi trước mặt, không chắc chắn hỏi: "Thượng tướng đại nhân, ngài thật sự muốn kết hôn với một nô ɭệ sao?"

Tô Trì khẽ quay đầu, cẩn thận nhìn người alpha ngồi bên cạnh, chỉ thấy anh ta lạnh nhạt nói: "Ừ."

Nhân viên vẫn mang theo ánh mắt không thể tin được mà đóng dấu: "Xin mời đến bên kia chụp ảnh."

Việc chụp ảnh không do máy móc thực hiện, mà được giao cho nhϊếp ảnh gia truyền thống, dường như điều này giúp thêm phần ấm áp cho sự kiện trọng đại này.

"Ngài thượng tướng, ngài phu nhân, xin hãy lại gần nhau một chút, không cần quá gò bó, hãy cười lên."

Tô Trì có thể cảm nhận được người bên cạnh đang phả ra khí lạnh, cậu âm thầm nhích người thêm một chút.

Lục Đình Việt liếc nhìn người gần như sắp ngã khỏi ghế, không biết mình có đáng sợ đến vậy không.

Hắn đưa tay ôm lấy vai Tô Trì, kéo cậu lại gần bên mình.

Tô Trì sợ đến mức không dám cử động, hai tay nắm chặt vạt áo của mình, như một con búp bê gỗ, để mặc cho người khác sắp đặt.

Khi bức ảnh được chụp lại, Lục Đình Việt không có biểu cảm gì, trong khi nụ cười của Tô Trì cứng ngắc một cách bất thường. Hai người họ trông không giống một cặp đôi mới cưới mà giống như đang chuẩn bị ly hôn.

Tô Trì nhận lấy giấy chứng nhận, trong lòng mới có chút an tâm, cũng bắt đầu cảm thấy thực sự mình đã kết hôn với một thượng tướng của quốc gia, điều này thật hoang đường.

Khi Lục Đình Việt dẫn Tô Trì rời khỏi Cục Quản lý, những người xung quanh đều mở to mắt ngạc nhiên. Họ không ngạc nhiên vì thấy vị thượng tướng của quốc gia, mà là vì nhìn thấy omega đi bên cạnh hắn, với một bông hoa đỏ đeo trên ngực.

Đó là món quà nhỏ mà Cục Quản lý tặng cho mỗi cặp đôi mới cưới khi họ nhận giấy chứng nhận.

Vậy là Thượng tướng Lục của họ đã kết hôn rồi sao?!

Dù là cặp đôi mới cưới, cả hai lại không có chút cử chỉ thân mật nào. Lục Đình Việt lái tàu vũ trụ của mình rời đi, còn Tô Trì thì đi theo trợ lý.

Mọi người xung quanh bắt đầu xôn xao bàn tán.

Những tin tức này nhanh chóng lan truyền đến hoàng cung, và nhà vua lập tức ra lệnh yêu cầu họ vào cung yết kiến vào ngày mai.

Lục Đình Việt vì thế mà phải quay trở lại biệt thự để tìm Tô Trì.

Khi hắn về đến nhà, Tô Trì đang chơi đùa vui vẻ với quản gia robot. Vừa thấy Lục Đình Việt trở về, Tô Trì liền giống như chuột gặp mèo, rụt rè đứng sang một bên.

Lục Đình Việt nhìn dáng vẻ của cậu như vậy, tự nhiên cảm thấy bực bội: “Lạc Lạc, rót cho tôi một ly nước.”

Quản gia robot nhận lệnh, lập tức quay vào bếp.

“Lại đây.” Lục Đình Việt ngồi xuống ghế sofa, cũng gọi Tô Trì ngồi xuống, sau đó mới bắt đầu nói chuyện chính: “Ngày mai, nhà vua mời chúng ta vào hoàng cung, bây giờ nhận diện người trước.”

Nói xong, hắn giơ cổ tay lên, khẽ vung nhẹ, liền có bốn màn hình xuất hiện trong không trung, mỗi màn hình đều hiển thị một người.

Hắn phóng to một trong số đó và giới thiệu: “Đây là nhà vua, Egbert Roger [Ái Các Bá Đặc. La Kiệt].”

Giọng của hắn lạnh lùng không có cảm xúc, bình tĩnh như một cỗ máy, chỉ khi nhắc đến người trong hoàng tộc, giọng anh mới có chút biến đổi, trở nên đầy vẻ chán ghét.

Hắn trượt sang hình tiếp theo: “Nancy Caroline [Na Hi Ca La Lâm], hoàng hậu, bà có một người con trai tên là Tyler Roger [Thái Lặc. La Kiệt], chính là thái tử hiện tại.”

“Ansel Roger [An Tư Ngải Nhĩ. La Kiệt], tứ hoàng tử, người có khả năng tranh giành quyền lực cao nhất.” Lục Đình Việt lần lượt giải thích cho cậu, “Nhớ kỹ những người này là được, ngày mai có lẽ cũng chỉ có họ xuất hiện.”

Tô Trì mắt nhìn chăm chú vào màn hình, cố gắng ghi nhớ từng người, vội vàng gật đầu: “Tôi đã nhớ rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »