Chương 10: Mối làm ăn đầu tiên

Thẩm Hạ Hạ định dùng kế “gậy ông đập lưng ông.”

Lục Tuyết Chi đang nhàn nhã uống trà chiều trong vườn.

Thẩm Hạ Hạ ngồi xuống, tiện tay cầm một chiếc bánh ngọt trên bàn lên: “Chiều nay bố Tây Tây sẽ ra vườn chơi với Tây Tây, đây chính là giây phút cuối cùng thay đổi số mệnh con bé. Nếu bố của Tây Tây thành công, đêm nay Tây Tây sẽ không qua khỏi.”

“Có phải cô bị bệnh không…” Lục Tuyết Chi nghe được lời này thì sắc mặt thay đổi lớn, đang muốn mắng Thẩm Hạ Hạ.

Thẩm Hạ Hạ không để cho bà ấy có cơ hội, tiếp tục nói: “Đó là mạng sống của con gái cô. Tin hay không là tùy cô, nếu cô lo lắng cho con gái mình thì lát nữa hãy tìm một nơi trốn đi, xem bố của Tây Tây có lấy ra hai lá bùa làm phép hay không. Nhớ kỹ, nếu không muốn Tây Tây chết thì nhìn thấy cái gì cũng không được nói ra, nghĩ thông suốt rồi đến phòng khách trên lầu ba tìm con.”

Nói xong, cô đứng dậy rời đi, không cho Lục Tuyết Chi có cơ hội vặn lại.

Lục Tuyết Chi đập mạnh cốc cà phê trong tay lên bàn, nhìn theo bóng lưng Thẩm Hạ Hạ mà mắng: “Đồ điên, ảnh hưởng đến tâm trạng uống trà chiều của tôi.”

Quả nhiên, vào buổi chiều, bố của Tây Tây gọi điện yêu cầu Lục Tuyết Chi đưa cô bé đến để ông ta dẫn cô bé đi khu vui chơi.

Sau khi biết rõ bộ mặt thật của ông ta, Tây Tây kiên quyết từ chối: “Con không đi, con không đi, khu vui chơi chẳng có gì vui cả.”

Thấy không lừa được Tây Tây nữa, bố của Tây Tây quyết định đích thân đến tìm cô bé.

Ngay khi bố của Tây Tây đến, cô bé hào hứng nắm lấy tay ông ta: “Bố ơi, chúng ta ra vườn chơi nhé.”

Trên mặt bố Tây Tây lộ vẻ mừng rỡ, trong vườn có rất ít người, đây là cơ hội tốt để ông ta làm phép.

Tất cả đều diễn ra như những gì Thẩm Hạ Hạ nói.

Tây Tây là mạng sống của Lục Tuyết Chi, chuyện liên quan đến mạng sống con gái, dù không tin nhưng bà ta vẫn lén trốn trong vườn từ trước.

Bước cuối cùng của thuật đổi mạng là lần lượt rút máu của Tây Tây và bố, sau đó bôi máu lên hai lá bùa đã được chuẩn bị sẵn.

Hai người đốt sạch lá bùa, còn đại sư huyền học âm thầm làm phép.

Nhiệm vụ hoàn thành một cách triệt để.

Thẩm Hạ Hạ nhàn nhã ngồi ở phòng khách xem TV.

Đột nhiên, Lục Tuyết Chi chạy như điên tới.

“Hạ Hạ, cứu Tây Tây, cứu Tây Tây. Ông bố khốn nạn của con bé đúng như lời con nói, đang bày binh bố trận cho Tây Tây rồi.”

Khóe môi Thẩm Hạ Hạ hơi nhếch lên, đã đến lúc thu lưới.

Thẩm Hạ Hạ cười lạnh: “Không phải là cô không tin con sao?”

“Là lỗi của cô, tất cả đều là lỗi của cô. Con bé vô tội, xin con hãy cứu con bé.”

Lục Tuyết Chi thiếu điều quỳ xuống trước mặt Thẩm Hạ Hạ.

Thẩm Hạ Hạ cầm khoai tây chiên lên cắn vài miếng, chăm chú xem TV: “Con làm phép mệt lắm, còn tốn nhiều tiền nữa.”

Lục Tuyết Chi lập tức hiểu ra: “Hạ Hạ, bao nhiêu tiền, con cứ nói ra một con số đi.”

Thẩm Hạ Hạ chưa từng làm loại hình kinh doanh này bao giờ, nên cô không biết phải thu bao nhiêu mới hợp lý.

Thế là giơ một ngón tay lên.

“Một triệu?” Lục Tuyết Chi dò hỏi.

Đồng tử Thẩm Hạ Hạ co rút, suýt nữa đánh rơi khoai tây chiên trên tay, cô vốn định đòi một trăm thôi.

Không ngờ Lục Tuyết Chi mở miệng đã nói một triệu, xem ra ngành này lời hơn cô tưởng.

Thẩm Hạ Hạ thuận theo gật đầu, mở mã thanh toán WeChat ra.

“Ting” một tiếng, tài khoản WeChat nhận được một triệu.