Chương 1

Ngày sinh nhật hôm đó, bạn trai cố ý mua bánh kem, chúc mừng sinh nhật tôi ở trong lớp học.

Khi tôi nhắm mắt hứa nguyện, bỗng nhiên có người ấn đầu tôi vào bánh kem.

Đau nhức đánh úp lại.

Trong bánh kem ẩn giấu lưỡi dao.

Tôi mở mắt ra, ánh sáng chói mắt, có người vui cười chụp được bức ảnh tôi đầy mặt hỗn hợp bơ và máu tươi.

Người bạn trai đã từng đối với tôi cẩn thận tỉ mỉ lại ngồi ở trên bàn học cười, búng tay một cái:

“Mộng đẹp kết thúc, Nghiên Nghiên, hoan nghênh đi vào thế giới hiện thực.”

oOo

Tiết tự học buổi tối kết thúc, thời gian đã khuya.

Tôi lấy xe đạp từ trong nhà gửi xe ra, không ngoài sở liệu nhìn thấy lốp xe đã bị xịt.

“Nghiên Nghiên.”

Âm thanh Quý Uyên ở cách đó không xa vang lên, dưới ánh đèn tối tăm, hắn hướng tôi cười, “Có muốn tôi đưa cô trở về hay không?”

Tôi chỉ trầm mặc.

Lúc đầu, tôi đã thật sự tin hắn, kết quả, sau khi lên xe, đến đoạn đường dốc hắn càng đạp nhanh, sau đó lưu loát nhảy khỏi xe.

Tôi không tránh kịp, ngã xuống từ sau ghế xe, một đường lăn xuống dốc, cọ đến đầy người đều là vết thương.

Hắn cố ý chọn đoạn đường không có camera, cho dù đi báo nguy, tôi cũng không có chứng cứ chứng minh đây là do hắn làm.

Quý Uyên vừa lòng thưởng thức bộ dáng chật vật của tôi, rồi lại ở khi tôi chuẩn bị rời đi, duỗi tay ngăn tôi lại:

“Một thân đầy vết thương, xử lý không tốt sẽ lưu lại sẹo.”

Tôi không để ý.

Ngày hôm sau, ở trong phòng học, mấy nữ sinh ở dưới sự chỉ huy của hắn, cầm cồn và đồ y tế đi đến:

“Tống Nghiên, chúng tôi tới tiêu độc cho miệng vết thương của cô.”

Giãy giụa, là vô dụng.

Tựa như chuyện tình yêu giữa Quý Uyên và tôi, mọi người đều biết hắn thích tôi đến muốn mệnh, mỗi ngày sẽ mang bữa sáng cho tôi, giúp tôi chép bài, tiết thể dục không đi chơi bóng, ngồi ở sân giúp tôi làm bài tập.

Bạn trong đội bóng rổ ném lại đây một quả bóng, kêu hắn lên sân khấu.

Hắn nhẹ nhàng bắt được, ném trở về, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Chúng mày chơi đi, không thấy tao đang học sao.”

Bốn phía vang lên tiếng cười trêu chọc, kèm theo chế nhạo.

Tôi vốn sống qua mười bảy năm không có tiếng tăm gì, lần đầu tiên trở thành tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, là bởi vì có Quý Uyên thiên vị.

Cho nên, một khi hắn biểu hiện ra sự chán ghét đối với tôi.

Tôi cũng sẽ lập tức bị đẩy vào địa ngục.

Từng lọ cồn từ trên đỉnh đầu tôi đổ xuống, miếng bông hung hăng nghiền qua miệng vết thương mới kết một tầng vẩy hơi mỏng, tôi từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò, gần như bị đau nhức tra tấn đến chết ngất đi.