Quyển 1 - Chương 9

Khi Cố Trữ đang cùng Thất Thất nói chuyện thì xung quanh đã vây đầy người, chờ để xem trò hay.

“Ký chủ, người trước mặt ngài chính là vai chính thụ đó nha.”

Cố Trữ kinh ngạc, híp mắt đánh giá nam nhân thanh tú trước mặt, thì ra người này chính là Tư Thần a.

Tư Thần nhìn thiếu niên kỳ quái trước mặt, cảm thấy biểu cảm trên gương mặt đối phương đột nhiên mềm mại xuống, và cũng không hiểu vì sao khí thế quanh người cậu lại yếu đi không ít như vậy.

Đồng thời, trong lòng càng thêm cảnh giác.

“Hừ, thôi! Không nói chuyện với ngươi nữa!”

Cố Trữ quay mặt đi, cậu không muốn chọc giận vai chính thụ trước khi xoát đầy độ hảo cảm của nam chủ đâu.

Từ góc nhìn của Cố Trữ, ánh mắt của nam chủ vẫn luôn đặt ở trên người Tư Thần, điều này làm cậu có chút không vui.

Tuy rằng vai chính công cùng vai chính thụ sinh ra là để ở bên nhau, nhưng… Nhìn gương mặt nghiêm túc kia chăm chú nhìn người khác, trong lòng cậu lại thấy khó chịu vô cùng.

Cảm xúc của thiếu niên thay đổi quá nhanh, khiến cho Khúc Phong Miên chú ý tới, hắn tiến lên một bước, đẩy Tư Thần sang một bên, bàn tay thô ráp sờ lên mặt Cố Trữ.

“Thiếu gia? Ngài không vui sao?”

Cố Trữ nghiêng đầu, tránh khỏi tay nam nhân.

Hành động này làm Khúc Phong Miên nheo mắt lại, trong mắt hiện lên một tia không vui, xúc động muốn dỗ dành người trước mặt này cũng lạnh xuống.

Cố Trữ không hề nhận ra cảm xúc của nam nhân đã thay đổi, cậu vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

“Thiếu gia, sắp tới giờ nghe giảng rồi.”

Lục Vu đi đến bên cạnh Cố Trữ, ánh mắt lạnh băng lướt qua người Tư Thần, rũ mắt, “Nếu lại đến trễ thì phu tử sẽ tức giận.”

Cố Trữ run lên một chút, đây là phản ứng tự nhiên của thân thể này.

Là học sinh đi trễ nhiều nhất, chắc nguyên chủ đội sổ không ít lần a.

“Chúng ta đi vào thôi!”

Thiếu niên nhấc vạt áo, bước lên cầu thang, đột nhiên quay đầu lại, giả vờ tức giận: “Phong Miên, ngươi đứng ở chỗ này chờ cho ta, không được đi đâu nghe chưa!”

Khúc Phong Miên cúi đầu, nói, "Tuân lệnh!".

Tư Thần đứng bên cạnh, cảm thấy có chút xấu hổ, rõ ràng hắn có ý tốt ra mặt giúp người này nhưng lại bị đối phương làm lơ.

Giờ khắc này hắn cảm thấy như tất cả mọi người ở đây đều đang cười nhạo mình, đành phải bước nhanh vào học viện.

Vào lúc chuẩn bị bước vào, Tư Thần lại quay đầu nhìn người nam nhân cao lớn đang đứng ở ngoài cửa.

Ánh mắt lạnh băng của nam nhân giống như một thanh kiếm cắm vào trái tim hắn, Tư Thần vô thức run lên, bước nhanh vào trong.