Chương 32: Thôn tính đồng loại

Vương Hiểu Phương ôm chặt Tiểu Địch, trong lòng cực kỳ sợ hãi. Tiểu Địch ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt khủng bố của con Zombie, đồng thời bé cũng nhìn thấy chất nhầy dơ bẩn từ trong miệng chúng rơi xuống.

Tiểu Địch bị dọa sợ muốn òa khóc lại bị Vương Hiểu Phương che miệng lại.



dùng sức lắc đầu với Tiểu Địch, nước mắt ầng ậc trong hốc mắt.

Bây giờ

không

thể khóc, nếu mà khóc

sẽ

đưa đến nhiều Zombe hơn.

Con Zombie kia nhìn thấy con người. Đặc biệt lại là mục tiêu của lần tấn công này, nó rất là vui vẻ, vừa muốn mật báo cho đồng loại

thì

cảm giác như có đồ vật gì đó chạm vào người mình.

Tư duy của nó vẫn còn rất đơn giản, theo phản xạ quay đầu lại nhìn thoáng qua. Chỉ nhìn thấy

một

cục đá lớn hướng về phía đầu nó bay đến!

Cũng may tốc độ nó đủ nhanh, vào thời điểm hòn đá kia đập tới nó gào lên

một

tiếng né tránh. Coi như là phản ứng lại nhanh nhưng mà nửa bên mặt nó vẫn bị tảng đá lớn đập vào,

hiện

giờ mặt đều bị lõm vào trong đầu trông càng kinh khủng hơn trước.

Vương Hiểu Phương kinh hãi nhìn tình huống phía

trên, bởi vì thị giác



có hạn nên chỉ có thể thấy bộ dáng con Zombie chạy trốn.



vui vẻ nghĩ, nhất định là người trong thôn trở lại cứu hai người bọn họ!

Nhưng chỉ trong nháy mắt lòng



lại chìm xuống. Mấy con Zombie này đều quá mạnh, người trong thôn trở về cũng chỉ có thể bỏ mạng, tại sao lại

không

trốn bên ngoài

mộtlúc thời gian hãng về đây?

Tâm tình của



đặc biệt khổ sở, kể từ khi tận thế đến



liên tục kéo chân mọi người lại.

Thể lực của



không

tốt, gϊếŧ

không

nổi

một

con Zombie. Chỉ có thể giúp mọi người nấu

một

chút cơm, sửa sang lại quần áo.

hiện

giờ ngay cả con mình có thể cũng

khôngbảo vệ được nữa.

Vương Hiểu Phương đem Tiểu Địch ôm chặt hơn chút nữa.



cũng

không

sợ chết, chỉ là



không

bỏ được con...Bé còn

nhỏ

như thế mà.

Nam Ca nhìn thấy Vương Hiểu Phương tạm thời thoát khỏi nguy hiểm lúc này mới đem tảng đá trong tay ném

đi, lập tức lấy ra con dao găm cùng con Zombie kia giằng co.

Lúc nãy thăm dò làm cho



biết



đối phương nhanh như nào. Chính mình vẫn

khôngthể đến gần người nó được, nhất định phải nghĩ biện pháp khác.

Nhưng mà làm như thế nào mới có thể ngăn cản nó đây?

Nhìn thấy Nam Ca lấy dao găm ra, con Zombie kia

thật

là nghi hoặc.

Này,

không

phải cùng là đồng loại sao? Tại sao lại đánh nó?

Chẳng lẽ là đối phương cũng muốn người có dị năng hệ thủy kia sao? Coi như là



ta muốn cũng

không

thể tranh đoạt nha. Người có dị năng này là của chúng nó!

Có lẽ là bởi vì nguyên nhân là đồng loại, Nam Ca vậy mà có thể hiểu

một

chút suy nghĩ của con Zombie kia.



không

buông lỏng cảnh giác nhưng lại từ bỏ ý định gϊếŧ nó. Thậm chí



còn cười cười với con Zombie kia, chậm rãi tiến lên phía trước.

Con Zombie kia chắc là vừa mới bị hành động Nam Ca đập tảng đá vào đầu dọa sợ, Nam Ca tiến lên phía trước, nó liền lui về phía sau. Còn đề phòng nhìn Nam Ca.

Nam Ca đối với nó cười cười, mở miệng: "Tao

không

cùng mày đoạt người có dị năng kia đâu, mày lại đây."

Zombie hệ tốc độ hiển nhiên là

không

thể tin được Nam Ca, nhưng mà tư duy nó quá đơn giản, làm thế nào cũng nghĩ

không

ra vì sao vào lúc này đồng loại lại muốn tấn công nó.

Nhìn bộ dạng Nam Ca giống như

thật

sự

không

muốn cùng nó động thủ, con Zombie gầm

nhẹ

một

tiếng, từ từ bò đến chỗ Nam Ca.

Nam Ca sít sao nhìn chằm chằm nó, hy vọng nó có thể lại gần hơn

một

chút.

Hôm nay Lệ Sâm dạy cho



kỹ xảo đánh nhau, tất cả đều được



nhớ kỹ trong đầu thậm chí Lệ Sâm còn nhắc đến, nếu mà gặp được đối thủ tốc độ nhanh

thì

nên ứng phó như thế nào.

Hoặc là nhanh hơn hoặc là chậm lại.

một

đòn mất mạng.

Con Zombie kia cuối cùng đến trước mặt Nam Ca, con mắt xanh mơn mởn nhìn chằm chằm Nam Ca nửa ngày.

Thời điểm Nam Ca

đi

tới gần, Vương Hiểu Phương ở trong hầm ngầm nhìn thấy

rõràng tình huống

đang

diễn ra.



rất muốn lên tiếng kêu Nam Ca chạy mau, dù sao con Zombie kia quá hung tàn nhưng

một

câu cũng

nói

không

nên lời, tim nhảy vọt lên cổ họng.

Con mắt Tiểu Địch

đã

bị



ấy che lại, lúc này bé

đang

nằm ở trong lòng nàng run lẩy bẩy. Vương Hiểu Phương vỗ từng cái lên lưng bé hy vọng có thể giảm bớt sợ hãi cho bé.

Bộ dáng Nam Ca đơn thuần vô hại tại lúc con Zombie kia đến gần cuối cùng có biến hóa!

Lợi dụng cả sức nặng cơ thể,



đè lên người con Zombie kia! Khoảng cách gần như thế, dù thế nào

thì



cũng

không

thể nào vồ hụt!

Con Zombie hệ tốc độ còn chưa kịp phản ứng lại đây là như thế nào, cũng

đã

khôngtrốn thoát được.

Nam Ca gắt gao giữ chặt bả vai nó dù sao



cũng

không

sợ bị Zombie cắn, đem toàn bộ sức mạnh đều sử dụng cũng

không

chịu buông tay.

Con Zombie

không

hẩt được Nam Ca ra liền bắt đầu

không

ngừng chạy, mạnh mẽ đâm lung tung!

Mấy lần nó xông tới làm Nam Ca thiếu chút nữa

đã

bị nó hất tung ra rồi!

Suy nghĩ

một

lát, Nam Ca cắn chặt răng đưa

một

cái tay lên bổ xuống cổ con Zombie.

Nhưng mà con Zombie sớm

đã

có đề phòng, nó biết



nguy hiểm

đang

tiếp cận, trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc

không

nghĩ đến nó lại cứng rắn đem cái cổ của mình vặn ngược 180 độ!

Nên biết là, Nam Ca vẫn nằm sấp

trên

lưng con Zombie nha, phương hướng thân thể nó

không

thay đổi nhưng cái đầu lại hoàn toàn thay đổi hướng, đây tương đối là

mộtchuyện kinh khủng!

Mấu chốt nhất là còn Zombie này vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn cắn vào cổ Nam Ca!

Nam Ca sao có thể làm ra động tác độ khó cao như nó nên chỉ có thể đem thân thể ngửa ra sau, Zombie kia mãnh liệt nghiêng người theo!

Thân thể nó

đã

bị vặn vẹo đến cực hạn, là bộ dạng con người tuyệt đối

không

thể đạt đến được. Lưng dùng sức cong ra sau, cái cổ duỗi dài, nó muốn ăn thịt đồng loại!

Nhưng mà Nam Ca sao có thể cho nó toại nguyện được, lúc nó nhào đến chân Nam Ca cũng khẽ quấn vào sau lưng nó sau đó buông hai tay ra, sức nặng làm nó đứng

khôngvững chỉ có thể

một

lần nữa ngửa ra sau!

Vào thời khắc này đồng tử Nam Ca co lại, dao găm lạnh buốt đặt

trên

cổ nó hung hăng cứa

một

đường!

âm

thanh xương cùng máu thịt bị cắt còn vang bên tai, sau

một

tiếng phụt liền có máu đen sì chảy ra từ cổ con Zombie bắn ra, trực tiếp dính hết lên quần áo

trên

người Nam Ca.

Nam Ca thành công gϊếŧ chết con Zombie này nhưng thời điểm buông nó ra, phản ứng đầu tiên

không

phải là vui sướиɠ mà là

đang

nghĩ... Lại làm bẩn quần áo, cái đồ lưu manh kia lại được thể xé bỏ quần áo của

cô.

Lau máu tươi

trên

mặt, Nam Ca nếm nếm phát

hiện

mặc dù

không

ngon bằng máu người có dị năng nhưng mà so với người bình thường lại là hàng cao cấp.

Vì vậy ánh mắt Nam Ca sáng lên. Nếu vài con Zombie này có thể có khống chế được tư tưởng chính mình

thì



hấp thu chúng nó có phải

sẽ

trở nên mạnh hơn?

Trận đánh hôm nay xem như giúp Nam Ca mở ra cánh cửa của thế giới mới. Vì chứng thực ý tưởng của mình, Nam Ca vội vã chạy

đi

tìm con Zombie khác.

Lệ Sâm

đã

không

không

còn ở gần đây, thậm chí



còn

không

cảm giác được hơi thở của

anh. nhưng Nam Ca biết



mình bây giờ

không

thể sợ, giờ phút này



chỉ có thể tin tưởng Lệ Sâm

sẽ

trở về.

Thời điểm

đi

ngang qua cửa hầm, máu tươi

trên

mặt Nam Ca còn

đang

nhỏ

xuống đem Vương Hiểu Phương dọa cứng người.

Biết



Nam Ca là ân nhân cứu mạng của mình, Vương Hiểu Phương vừa định

nói

lời cảm ơn lại nghe thấy Nam Ca

nói

trước: "Núp ở bên trong,

không

được

đi

ra."

Vương Hiểu Phương ngơ ngác gật đầu, bị đám Zombie ngoài kia hù dọa hàm răng cònđang

run rẩy làm sao có thể dám ra ngoài đây.

một

màn Nam Ca gϊếŧ Zombie kia đám đàn ông trong thôn đều chứng kiến hết.

Ban đầu bọn họ cho là Nam Ca có thể sống tốt ở tận thế là do tìm được

một

người đàn ông cường đại. Thậm chí cảm thấy nửa đêm



vụиɠ ŧяộʍ chạy trốn là

không

hiểu được

sự

quan trọng của Lệ Sâm.

Nhưng sau

một

màn này, cả đám đều khϊếp sợ!

Nhìn Nam Ca gϊếŧ Zombie sạch

sẽ

dứt khoát như vậy hiển nhiên là cao thủ! Dạng người này thực

sự

không

cần thiết phải phụ thuộc vào đàn ông để sống sót.



ấy cùng Lệ Sâm đến cùng là quan hệ như nào?

Nam Ca vừa mới gϊếŧ chết

một

con Zombie hộ tốc độ, những con khác đương nhiênkhông

còn coi



là đồng loại nữa, có vài con

đang

chiến đấu với người trong thôn lập tức ngừng lại đánh về phía

cô.

Nam Ca

không

hề sợ hãi chỉ là

nói

với Trương Vĩ: "đi

hầm."

Trong hầm ngầm có người? Trương Vĩ gần như là trong nháy mắt

đã

hiểu được,lúc nãy đám Zombie phá cửa vào gϊếŧ chết vài người trong thôn, nhưng mà những người trong phòng kia cũng

không

có mẹ con Tiểu Địch!

Trái tim

đang

treo lơ lửng của Trương Vĩ cuối cùng cũng rơi xuống được.

anh

ta lập tức quay lưng hướng tới hầm chạy đến.

Nam Ca thấy mấy con Zombie hướng về phía



bao vây

không

khỏi lắc lắc cái cổ của mình. Thân thể



cũng khẽ cong lại, phán đoán nên tấn công từ đâu mới tốt.

Chọn con Zombie đứng ở giữa kia

đi, trông người nó cường tráng nhất,

nói

khôngchừng trong đầu nó còn có thể có tinh hạch nha.

Nam Ca giật giật khóe miệng, trong lòng



có chút mong đợi.

Nhóm Zombie kia cũng rất nghiêm túc. Nhìn thấy Nam Ca khıêυ khí©h như thế lập tứckhông

cam lòng yếu thế đồng thời tấn công!

Tốc độ Nam Ca quá chậm, căn bản là

không

tránh được. Cho nên



chỉ có thể phán đoán phương hướng nhóm Zombie xông qua.

Chật vật tránh né vài đòn tấn công,



lập lại chiêu cũ, thừa dịp

một

con Zombie xông qua liền nhảy lên lưng nó. Sau đó

không

đợi nó quay đầu lại liền hung hăng cắn

mộtcái vào cổ nó!

Còn may

hiện

tại người trong thôn đều

đang

tập trung chiến đấu,

không

có ai chú ý đến động tác của Nam Ca. Nếu

không

phản ứng chắc chắn

sẽ

đặc biệt rung động!

Dù sao ở trong lòng bọn họ, Nam Ca chỉ là người bình thường. Vẫn luôn là Zombie ăn thịt người, nào có người nào ăn thịt Zombie nha!

Con Zombie bị Nam Ca cắn chỉ kịp gào thét hai tiếng, liền quỳ rạp

trên

mặt đất

khôngnhúc nhích.



há to miệng uống vài ngụm máu xong từ từ thẳng dậy, vết máu ở khóe miệng vẫn chưa khô

đã

hướng về phía đám Zombie khẽ mỉm cười.

Máu me mà lại xinh đẹp, khủng bố mà lại sáng lạn.

Đám Zombie đều

đã

hiểu được Nam Ca

không

hề dễ trêu. Nhưng mà bọn chúng

khôngđịnh lui bước. Dù sao bọn chúng vẫn chiếm ưu thế về số lượng thượng nha!

Sau khi Nam Ca hút máu con Zombie kia xong liền cảm giác được toàn thân mình tràn ngập lực lượng. Nhìn đám Zombie rục rịch muốn tấn công

cô, Nam Ca càng thêmkhông

thể cúi đầu.



đã

được nếm mùi vị tuyệt vời này,

không

thể dừng lại được nữa.

Cũng

không

biết là

một

ánh mắt hay

một

động tác của ai, cả đám lại

một

lần nữa nhào tới chỗ Nam Ca tấn công, gây ra

một

trận đấu ác liệt. Những con Zombie khác vốn cònđang

cuồng nhiệt công kích con người sau khhi phát

hiện

Nam Ca là

một

đối thủ cường hãn lập tức ào ào chạy tới hết.

Nhìn thấy tư thế của đám Zombie



giật giật khóe miệng,

thật

là vừa vặn,



khôngcần phải đuổi theo đám Zombie nữa.

Nam Ca lắc lắc cổ tay, bây giờ sức lực của



rất lớn, còn cảm thấy con dao trong tay hơn

nhẹ.