Chương 8 Dùng ảnh nóng đe dọa, kiên quyết không ly hôn

Siêu thị hiệu suất rất cao, nửa giờ đồ đã được giao tới. Số lượng quá nhiều, phải mượn chốt an ninh một chiếc xe đẩy nhỏ đến tận cửa. Tủ lạnh gần như chứa đầy thực phẩm mới, Thẩm Uyên đeo tạp dề màu đen vào, động tác thuần thục rửa sạch rồi cắt gọt khéo léo. Căn bếp vốn vắng vẻ, quạnh quẽ bỗng trở nên tràn đầy sức sống.

Thẩm Dư Đình dựa vào cửa bếp, nhìn không chớp mắt baba đang bận rộn của mình.

Rõ ràng nói “Đã lâu không xuống bếp”, nhưng động tác vô cùng uyển chuyển, nhất cử nhất động giống như đều giống như một đầu bếp chuyên nghiệp.

Thẩm Dư Đình bỗng nhiên nhớ lại ngày cậu nói với baba rằng mình được cầu hôn, Thẩm Uyên cũng là tự mình xuống bếp nấu cho cậu vì về nhà muộn, chỉ là nghe được lời này, sắc mặt chợt chìm xuống.

Sau đó, hai người đều bởi vì cãi vã tức giận mà không nói nửa lời, vì lời nói ra từng chút sẽ đả thương đối phương. Bát mì còn chưa ăn hết đã rời đi. Khi đó, Thẩm Uyên đứng ở trong phòng khách, cứ như vậy nhìn cậu, nhưng cậu lại nhẫn tâm bỏ đi không thèm quay đầu nhìn lại.

Mắt sưng húp, trong l*иg ngực tràn đầy chua xót cùng khổ sở. Thẩm Dư Đình đột ngột đi vào phòng bếp, từ phía sau ôm ba ba.

Thẩm Uyên đang rửa thức ăn, bỗng nhiên bị ôm lấy, sững sờ một hồi, nghe thấy Thẩm Dư Đình nhỏ giọng mà nói một câu:

“Ba ba, xin lỗi.”

Hơi thở ấm áp phả vào lưng, có điểm ngứa, cũng có chút ấm áp.

Sau một hồi im lặng, Thẩm Uyên đột nhiên vỗ vỗ vào vòng tay đang ôm eo mình:

"Làm sao vậy, mau đi ra đi, trong này ám toàn mùi khói bếp."

Những cuộc cãi vã, ghẻ lạnh trong quá khứ cuối cùng cũng được gỡ bỏ. Chẳng sợ còn có vấn đề không thể giải quyết, cũng sẽ không còn ảnh hưởng đến mối quan hệ ba con này nữa.

Thẩm Uyên chắc chắn như vậy.

Hắn trìu mến nhìn cậu nhóc có chút tính trẻ con mà nói “Ăn quá nhiều”, cuối cùng bị hắn xoa bụng, nằm sấp ngủ say, Thẩm Dư Đình khóe miệng giật giật, được baba ôm gọn đưa về phòng ngủ.

Bảo bối của hắn đã trở lại, hắn sẽ vĩnh viễn bảo hộ cậu.

Thẩm Uyên cuối cùng vẫn là không quá ép Thẩm Dư Đình, đồng ý cho cậu trở về công việc.

Sau khi tốt nghiệp Đại học, Thẩm Dư Đình vào Viện Sinh học trực thuộc trường, đây cũng là đơn vị nghiên cứu khoa học cấp quốc gia, theo thầy giáo chuyên ngành đi làm nghiên cứu. Cường độ làm việc không lớn, là một trong những nguyên nhân khiến Thẩm Uyên có thể thỏa hiệp.

Mọi thứ đang đi đúng hướng. Tuy nhiên, luật sư bất ngờ liên lạc với Thẩm Uyên, nói rằng bên phía Lăng Hãn không hợp tác cho lắm, không muốn ly hôn, đồng thời hy vọng có thể tự mình nói chuyện với hẩm Dư Đình.

“Nó đang nằm mơ à!”

Giọng Thẩm Uyên đầy tức giận.

"Tôi đã nói với bên kia rằng điều đó là không thể, nhưng ..."

Luật sư ngập ngừng, sắp xếp lại từ ngữ, cẩn thận nói,

“Lăng tiên sinh ám chỉ, có trong tay một số bức ảnh nhạy cảm, anh ta ..."

Cây bút trong tay Thẩm Uyên nát vụn, gân trên mu bàn tay hằn lên đáng sợ. Xem ra hắn vẫn là quá nhân từ, bị uy hϊếp trên đầu trên cổ như vậy.

Tạm thời để luật sư hõan việc này lại, sau đó tìm một dãy số không đánh dấu trong danh bạ, ấn nút gọi.

Đội ngũ làm việc khá hiệu quả, gửi phản hồi chỉ trong một ngày. Ổ cứng và thẻ nhớ của Lăng Hãn bị xóa sạch, thậm chí cả những bản sao lưu tải lên đám mây sao lưu cũng đều bị lục soát, gửi đến hòm thư của Thẩm Uyên.

Con trỏ chuột ở trên tệp đính kèm hồi lâu, cuối cùng cũng nhấp vào.

Những bức ảnh đập vào mắt khiến Thẩm Uyên suýt nữa bóp nát con chuột. Trong hình, trên mặt Thẩm Dư Đình tràn đầy thống khổ mà tuyệt vọng, thân thể đầy vết đỏ tím, thậm chí còn có một tấm còn chụp lại vùиɠ ҡíи bị kéo căng ...

Thẩm Uyên nhìn tất cả những tấm ảnh, không ngừng dằn vặt bản thân, đôi mắt hằn lên những tia đỏ rực, vươn tay lấy cốc nước, mới phát hiện tay mình hơi run.

Thâm Uyên cho rằng mình đã tưởng tượng ra tất cả những gì Thẩm Dư Đình đã trải qua, nhưng chỉ khi tận mắt chứng kiến, hắn mới hiểu sâu sắc cảm giác đau đớn là như thế nào, giống như trái tim bị khoét đi một lỗ.

Thẩm Uyên hận không thể gϊếŧ chỉnh chính mình - người mà chỉ mấy tháng trước đã mặc kệ Thẩm Dư Đình vì cái tôi quá lớn.

Nếu sớm biết như thế, cho dù đem Thẩm Dư Đình giam ở nhà, hắn cũng can tâm tình nguyện!