Chương 4: Chị nhất định phải nếm thử nhé!

Đàm Xướng ngày càng nhức đầu hơn.

Cô sốt ruột đặt trà sữa xuống, lùi lại nửa bước, nheo mắt nhìn phù hiệu của chàng trai trên tạp dề.

Thực tập sinh: Văn Thính.

"Pha lại cho tôi một ly trà nữa." Cô đi quét mã QR.

Văn Thính xấu hổ đứng ở nơi đó, "Chị... Chị không muốn thử sao."

"Nếu cậu còn tiếp tục nói những điều vô nghĩa, hãy gọi quản lý cửa hàng của cậu ra ngoài gặp tôi."

Văn Thính nhanh chóng quét mã QR để đặt hàng và thận trọng đưa hóa đơn cho Đàm Xướng.

Đàm Xướng liếc nhìn cậu thiếu niên, vành tai đỏ bừng, cổ rũ xuống không dám nhìn cô, cúi đầu dán nhãn lên từng chiếc cốc rỗng xếp thành một hàng.

Đàm Xướng lại đeo tai nghe vào, đắm chìm trong giọng hát nhạc đồng quê sôi nổi và lười biếng của Swift, tựa người vào quầy nghe và nhìn vào cậu thanh niên đang pha lại trà sữa cho cô lần nữa.

Văn Thính mở máy làm đá, dùng xẻng đào ra hơn nửa cốc đá viên.

Đàm thu hồi ánh mắt, nhìn cốc Yakult không đá trên quầy, vô tình rút ra một chiếc ống hút.

Văn Thính khéo léo nhét vỏ đệm giấy vào trong túi giấy, vừa cho đồ uống vào, Đàm Xướng đưa cho anh một chiếc cốc khác, dùng ánh mắt ra hiệu cho anh cũng bỏ vào. Văn Thính mím môi, ngượng ngùng để cô nhìn thấy niềm hạnh phúc của anh, cô ngoảnh mặt đi, nhanh chóng gói ghém lại, hơi cúi người đưa túi giấy ra: “Mời dùng từ từ.”

"Cảm ơn."

"Rất là ngon , chị, nhất định phải nếm thử nhé."

Trong lúc nghỉ giải lao giữa các bài hát, giọng một chàng trai vang lên từ phía sau. Đàm Xướng vừa đi vừa giơ tay vẫy, toàn quyền đáp lại.

“Sau khi tan sở, cậu có thấy rằng tôi là kẻ thất bại không?” Văn Thính đặt hai tay lên đầu gối, ngồi bên luống hoa, nhìn con mèo màu cam đang gặm nhấm đồ ăn dưới chân mình.

“Cuộc đời nếu quá thuận buồm xuôi gió, ngay cả ông trời cũng không muốn thấy tôi sống một cuộd sống tốt.” Cô nghiêng đầu tựa vào cánh tay, “Lúc nghỉ ngơi, tôi mới nhận ra rằng một thời gian dài mà không làm việc thực sự rất khó khăn. " Cô ấy nhìn từ chóp tai đến chóp đuôi của con mèo. Sau đó, cô ấy chạm vào một con mèo màu cam khác.

Vẻ mặt suy tư trầm ngâm hiện rõ lên khuôn mặt của Đàm Xướng. Đây có lẽ là cú sốc quá lớn đối với cô kể từ khi làm việc đến giờ. Một giám đốc SD của công ty lớn lại đột ngột bị sa thải với lí do vớ vấn khiến cô khó mà thích nghi được. Quả thực không hề dễ dàng.