Chương 3

Úc Yên vốn chỉ muốn nằm xuống để nghỉ ngơi một lát, kết quả không cẩn thận liền đánh một giấc.

Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ hang động đều tràn ngập tiếng ngáy của Tiểu Miêu.

Không phải do Úc Yên ngáy to mà là đối với cao nhân nào đó, tiếng ngáy của cậu quả thật rung trời!

Nhưng không có người đánh thức Úc Yên là được.

Úc Yên ngủ một giấc thỏa mãn, lúc tỉnh lại trong động một mảnh đen nhánh khiến cậu hai mắt mông lung: Ta là ai, ta đanh ở đâu?

Qua vài giây, đôi mắt một lam một lục mới khôi phục lại tầm nhìn, ngay sau đó liền hắt xì một cái thật to.

"Hà chíu!"

Toàn bộ hang động đá vôi đều quanh quẩn âm thanh Úc Yên hắt xì.

Quả nhiên nhiệt độ không khí ở đáy vực rất thấp. Vừa rồi ngủ ngửa bụng, rất có khả năng đã cảm lạnh.

Bởi vì thân thể không thoải mái nên Úc Yên ủ rũ mà bước móng vuốt đi về phía trước Cậu không có mục đích, chính là đi tới đâu tình tói đó.

Cậu cảm thấy thật may mắn khi mình đã tích cốc, không bị đói bụng.

Chỉ là mèo nhỏ bị bệnh rồi, ăn gì đó vẫn là cần thiết, ít nhất cậu muốn uống nước.

Úc Yên nghe tiếng giọt nước vang, từng bước một đi qua.

Thạch nhũ thật lớn kéo dài tù đỉnh xuống dưới, phi thương đò sộ. Làm người ta cảm giác cái thứ nhòn nhọn kia lúc nào cũng có thể đứt gãy rơi xuống.

Úc Yên mỗi lần đi tham quan hang động đá vôi đều lo lắng điều này.

Tục ngữ có câu nước chảy đá mòn, cũng không biết giọt nước này đã chảy bao năm, tóm lại bên dưới hình thành một cái hố, bên trong có giọt nước.

Đối với người, cái hố này không sâu, nhưng đối với mèo con một tháng mà nói, thật sự không quá tốt.

Úc Yên phải đem đầu vùi vào trong mới có thể uống nước.

Bởi vì hiện tại cậu là đầu thân song song (?). Đầu đi vào, đầu nặng chân nhẹ, tức khắc cả thân mèo cũng đi vào.

Úc Yên sợ tới mức xù lông lần nữa, lập tức cử động bốn, loạng choạng mà hướng lên trên bờ.

Cứu mạng a! Có mèo rơi xuống nước!

Lăn lộn một phen cậu mới phát hiện, trên người mình lông quá nhiều! Cười chết, căn bản là quá nặng, không thể nào lên được.

Úc Yên vươn đầu liếʍ liếʍ nước, phát hiện nước rửa chân của mình còn ngọt, uống xong liền thấy thân thể của mình ấm áp.

Đương nhiên, bởi vì hiện tại thứ cậu uống là nước từ thạch nhũ trăm vạn năm linh khí hội tụ mà thành.

Ngoại giới một giọt khó cầu, lại bị cậu dùng để rửa chân.

Khi Úc Yên uống no nước thì dùng móng vuốt làm mái chèo, chậm rãi "chèo" mình đến bên bờ. Nhưng khi sắp lên tới bờ lại bị một lực lượng vô hình đẩy về giữa hố.

Úc Yên thật sợ hãi, nghĩ thầm gặp quỷ rồi.

Thưa những nhóm người tu chân vô tội chết trong hang động, oan có đầu nợ có chủ, có việc liền đi tìm đại ma đầu tính sổ điii, tìm bé mèo ngây thơ này là vô dụng!

"Meo meo meo..." Úc Yên hoảng loạn mà khua khua hai móng, hai chân sau cũng cật lực giẫm đạp.

Cậu nỗ lực bơi, rốt cuộc thành công mà chạy ra khỏi cái chậu rửa mặt siêu nguy hiểm kia.