Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ma Vật Tế Đàn

Chương 29: Anh hùng cứu mỹ nhân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư

---

Phóng nhanh vài trăm mét, Phương Bình rốt cuộc cũng tìm ra nơi phát ra tiếng la thất thanh.

Một thi thể nam nhân đang nằm trong vũng máu, cái cổ đã bị cắn đến gần như lìa ra, trên mặt còn có nét hoảng sợ vô cùng.

Ở bên cạnh thi thể của hắn còn có một con Ma Vật hình thể to lớn, ước chừng hai mét.

Con Ma Vật này toàn thân bao phủ một lớp vảy nhỏ mịn màu u lam, thân hình dài dẹp, có một cái mỏ nhọn ra giống như của loại chuột, bên trong còn lộ ra một hàm răng sắc nhọn, chi chít như răng cưa.

Ngoài ra, còn có một cái đuôi vừa thon gọn vừa dài. Cái đuôi này nâng lên cao cao. Bất thình lình, ở phần cuối phồng to ra thành một cái đầu cũng lộ ra một hàm răng chi chít trông rất kinh khủng.

“Nhị Khẩu Ma Tích.”

Từ trên mạng, Phương Bình đã thấy được hình dạng và một vài thông tin liên quan, nên trong đầu liền nhảy ra mấy từ này. Cuối cùng hắn cũng nhận ra được con Ma Vật thuộc loài thằn lằn trước mắt.

Cái miệng của loài Ma Tích này có một khả năng đó là có thể phun ra chất lỏng vô cùng dính giống như keo. Mà cái đầu lớn ở phía đuôi cũng không phải dùng để ăn uống mà tác dụng chủ yếu chính là để phun ra thứ chất lỏng này.

Loại chất dính này khi mà đã bám vào người rồi thì sẽ cứng lại, còn chắc chắn hơn cả nham thạch. Do đó, con mồi sẽ bị trói buộc không thể thoát ra được. Tứ chi bị trói lại, không còn sức đánh trả, tự nhiên là dễ dàng trở thành đồ ăn của con vật này.

Phanh, phanh, phanh!

Tiếng súng vang lên, liên tục bắn vào con Ma Vật. Mới vừa chào hỏi qua Phương Bình không bao lâu, vị “nữ chủ tịch” này có vẻ như vận khí không tốt lắm. Nàng cùng với ba vị vệ sĩ đã trở thành con mồi trong mắt của Ma Tích.

Ba vị vệ sĩ này tinh thần làm việc cũng rất tốt, dù là gặp phải con Ma Vật thằn lằn này cũng đều cố gắng bảo vệ mà không có bỏ rơi “nữ chủ tịch” để chạy trước.

Lúc này bọn hắn một bên đang dùng súng mà tấn công Ma Tích, bên khác lại đang che chở cho vị “nữ chủ tịch” chạy trốn.

Phanh, phanh, phanh!

Đạn liên tục bắn vào trên người của Ma Tích, trên thân thể nó xuất hiện rất nhiều vết thương, những miếng vảy giáp màu u lam trên người nó vỡ ra, bên trong chảy ra dòng máu màu lam.

Tuy rằng là người bình thường, nhưng trình độ bắn súng cũng rất chuẩn xác. Hiển nhiên bọn họ đã được huấn luyện rất kĩ. Bằng vào vũ khí, ba người đã thành công ngăn chặn Nhị Khẩu Ma Tích, không để cho nó tiếp cận lại gần.

Nếu như Nhị Khẩu Ma Tích chỉ có thể tấn công tầm gần thì chắc chắn sẽ bị bọn họ mài chết. Không chừng, bọn họ còn sẽ làm nên một chuyện vĩ đại, chính là lấy sức mạnh của người bình thường mà gϊếŧ chết được Ma Vật.

Đáng tiếc, con Ma Tích này lại không phải chỉ có biết mỗi giáp lá cà.

Chỉ thấy cái đuôi thon dài của Nhị Khẩu Ma Tích dựng thẳng lên làm thành hình ống pháo, nhắm ngay vào một người vệ sĩ trong đó.

Phốc ——

Một khối chất lỏng màu trắng sền sệt phun ra, tốc độ cực nhanh, nhắm cực chính xác, tên vệ sĩ tránh né không kịp, bị bắn trúng.

Sau khi bị bắn trúng, đống chất lỏng màu trắng này nhanh chóng lan ra, bao gần nửa người của vị vệ sĩ này. (DG: Nghe tác miêu tả giống bắn t*nh tr*ng thật =))zz)

Sau đó, chất lỏng vốn là màu trắng liền nhanh chóng đổi màu, từ màu trắng đυ.c đã trở thành màu u lam.

Mà theo màu sắc biến hóa, chất lỏng đang sền sệt trở nên cứng rắn. Người vệ sĩ này bị đông cứng hai chân cùng nửa người, khiến cho hắn không thể động đậy, trực tiếp bùm một tiếng té ngã trên đất.

“A ——”

Chuyện này làm cho người vệ sĩ kia vô cùng hoảng loạn, cũng vô cùng sợ hãi mà kêu to. Dù cho làm nghề này cũng được huấn luyện rất kĩ, thế nhưng có là người cứng cỏi tới đâu, khi rơi vào tình huống sắp gặp phải cái chết, thì chắc chắc cũng sẽ bị hù cho sợ đái ra quần.

“Tiểu thư, đi mau!”

Mặc dù là nhìn thấy đồng đội gặp nạn, hai tên vệ sĩ cũng cũng không có bỏ lại “nữ chủ tịch” mà đào tẩu, một bộ dáng là thấy chết không từ, che chắn ở giữa vị tiểu thư và con Ma Tích.

Phốc, phốc!

Kết quả cũng không khó đoán, hai người này rất nhanh liền bị dính đòn giống như người đầu tiên, bị keo dính của Ma Tích bắn trúng, cả người bị trói lại, không thể động đậy.

Mà Nhị Khẩu Ma Tích lại không có để ý tới ba người, ngược lại, nhanh chóng hướng về “nữ chủ tịch” mà đuổi theo.

“Chẳng lẽ, đây là cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết?”

Nhìn một màn này, Phương Bình sắc mặt quái dị. Lúc này hắn mà bước lên sân khấu, chẳng phải là sẽ xuất hiện cảnh anh hùng cứu mĩ nhân trong truyền thuyết?

Sau đó, chuyện phát triển tới phân đoạn nữ chủ tịch cảm kích, rồi dùng thân báo đáp. Tiếp đến, hắn sẽ phải đến ở rể tại gia đình phú quý, rồi lại được thừa kế cả gia sản của gia đình vị tiểu thư này, cùng sống những ngày hạnh phúc, làm mấy chuyện không biết xấu hổ mỗi ngày…… (Ed: Ảo tưởng quá ông ơi.)

Ai da, suy nghĩ nhiều quá rồi. Biết đâu sau khi cứu được, lại nhận được mấy câu nói như là “tránh xa con gái của ta ra một chút”, “các ngươi không phải người cùng một thế giới” cảnh cáo linh tinh.

Hơn nữa, hắn phát hiện một chuyện thú vị. Có lẽ cũng không có cơ hội cho "anh hùng "như hắn lên sân khấu.

Haki Quan Sát của hắn cảm giác được, “nữ chủ tịch” thấy bị Nhị Khẩu Ma Tích đẩy vào tuyệt cảnh, “khí tức” trên người cư nhiên phát sinh biến hóa, trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Từ ban đầu là một người bình thường, khí tức trên thân lại nhanh chóng biến hóa dần dần trở thành Giác Tỉnh giả.

“Đây là cái gọi là gặp phải nguy hiểm liền đột phá trở thành Giác Tỉnh giả?”

Phương Bình kinh ngạc vô cùng. Hắn vậy mà có thể bắt gặp cảnh một người bình thường trở thành Giác Tỉnh giả. Cơ hội này có thể so với việc trúng số cũng không kém bao nhiêu.

“Không, cũng có thể là do nàng sắp trở thành Giác Tỉnh giả, cho nên mới sẽ bị Nhị Khẩu Ma Tích nhắm tới.”

Cẩn thận hồi tưởng, Phương Bình phát hiện, Nhị Khẩu Ma Tích mục tiêu từ đầu đến cuối đều là “nữ chủ tịch”. Đây cũng là lý do vì sao ba tên vệ sĩ không hề có năng lực phản kháng. Con Ma Tích lại không thêm để ý tới, chỉ hướng thẳng đến “nữ chủ tịch”.

“Nhị Khẩu Ma Tích hẳn là cảm giác được trên người nàng đang phát sinh biến hóa nào đó!”

Phương Bình trong lòng sinh ra suy đoán.

Nhị Khẩu Ma Tích là Ma Vật, đối với nhân loại khí tức tất nhiên là cực kỳ nhạy bén. Đối phương rất có thể từ trên phương diện khí tức đã nhận ra người con gái này không giống người thường, cho nên mới theo dõi nàng.

Mà sở dĩ nó theo dõi nữ chủ tịch sắp trở thành Giác Tỉnh giả, chỉ sợ là bởi vì, thịt của Giác Tỉnh giả sẽ ăn ngon hơn người bình thường nhiều. Càng thêm nữa, ăn Giác Tỉnh giả làm cho thực lực của nó tăng lên, giống như ở kiếp trước có chuyện yêu quái muốn ăn thịt Đường Tăng vậy.

Bá, bá, bá!

Đúng lúc này, vị tiểu thư kia đã thức tỉnh hoàn thành. Chỉ thấy từ trên người nàng, một đạo lục quang lộ ra. tiếp theo, trước người của nàng xuất hiện một sinh vật toàn thân đều là màu xanh đậm.

Sinh vật này có làn da toàn thân đều là màu xanh lục, lại đứng bằng hai chân.

Lỗ tai hơi nhọn, lưng hơi nhô lên, con mắt thì màu đỏ, miệng nó há ra rất lớn, có thể thấy cả hàm răng rất sắc nhọn.

Tứ chi của nó rất ngắn, nhìn như là bị thiếu dinh dưỡng. Đây rõ ràng là sinh vật rất hay xuất hiện trong Anime và Manga ở kiếp trước, chính là goblin nha.

“Goblin……”

Goblin phát ra thanh âm kỳ lạ, không rõ ý nghĩa, được nàng tiểu thư ra lệnh, liền nhào hướng Nhị Khẩu Ma Tích.

Phốc ——

Nhị Khẩu Ma Tích hung hãn nâng chân đánh ra một trảo, chụp ngã Goblin xuống, ấn nó ở trên mặt đất.

Rồi sau đó, Ma Tích mở miệng ra, cắn mạnh một cái vào cổ goblin, làm cho nó đứt gãy, hóa thành một đám ánh sáng màu lục rồi tan biến.

“Ưm ha ——”

Nữ tử kia kêu đau một tiếng, hiển nhiên việc goblin bị gϊếŧ chết cũng làm nàng tổn thương không nhẹ, tựa hồ đứng cũng không vững.

Mà sau khi gϊếŧ chết goblin, con Ma Tích lại một lần nữa lao nhanh thẳng tới phía nữ tiểu thư kia.

“ y, xem ra cuối cùng vị anh hùng ta đây vẫn phải lên sân khấu. Chỉ mong là sẽ không gặp phải cái cốt truyện gì mà ‘cút xa con gái ta một chút’ mấy thứ cẩu huyết linh tinh.”

“Đương nhiên, nếu vị nữ chủ tịch mà đồng ý lấy thân báo đáp, tuy là chuyện này có chút giống trong phim, nhưng miễn cưỡng có thể tiếp nhận.”

Trong lòng nghĩ như thế, Phương Bình từ nơi xa đánh ra một đạo Hỏa Trụ, trúng vào trên người con Ma Tích đang lao thẳng tới nữ tiểu thư.

Ầm vang!

Nhị Khẩu Ma Tích bị lửa đánh cho bay ngược, ước chừng bay ra mười mấy mét.

“Kéc réc ——”

Hỏa Diễm mãnh liệt đem nó bao vây. Nó thống khổ kêu lên thảm thiết, lăn lộn lung tung trên mặt đất, nhưng lại khó có thể dập tắt hỏa diễm trên người.

Phần phật, phần phật!

Lại là hai chiêu hỏa diễm va chạm trên người, tiếng nó kêu thảm thiết trở nên càng thêm đáng sợ.

Cuối cùng, với một tiếng rít bén nhọn, con Ma Vật hoàn toàn đã không còn động đậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »