Chương 21: Tinh Linh Vương

"Được." Yatis đáp, sau đó xoay người ngồi xổm xuống.

Mạc Dư đứng đó chuẩn bị tinh thần một chút rồi dang hai tay ra, nằm trên lưng Yatis. Cảm giác được thân thể Yatis đột nhiên căng thẳng, trong lòng cậu đột nhiên có nhiều cảm xúc lẫn lộn. Đặc biệt là khi mông bị lòng bàn tay Yatis giữ chặt.

Mẹ kiếp, tại sao thực tế lại buộc người lớn phải cư xử như một đứa trẻ vậy cơ chứ?

Nhưng may mà thân thể này là của một đứa trẻ, nếu không thì cảnh tượng này sẽ xấu hổ như cảnh nổi tiếng trong một bộ truyện tranh ninja nào đó, cái cảnh ngượng ngùng nổi bật của tóc trắng nào đó khi được tóc đen cõng á.

Trong đầu suy nghĩ đủ thứ, đợi đến lúc bắt đầu chú ý tới xung quanh, Mạc Dư nhận ra Yatis đã bắt đầu chạy. Kỳ lạ thay, không có gió cũng không có cảm giác gập ghềnh.

Lần tiếp theo chớp mắt, Yatis đã ngừng chạy, buông tay ra và hạ người xuống.

Chân vừa chạm đất, Mạc Dư lập tức buông tay ôm cổ Yatis, đứng vững, cầm cây cung trong tay tò mò nhìn về phía trước.

Tiếng nước nhỏ giọt ở đây càng mãnh liệt hơn.

Những thạch nhũ rủ xuống từ đỉnh hang được nối với những măng đá dường như mọc tự nhiên trên mặt đất. Cách đó không xa có một hồ nước ngầm yên tĩnh.

Ánh sáng từ cây cung vàng chỉ có thể chiếu sáng trong một khu vực hạn chế nên Mạc Dư quay lại để xem mình có thể nhìn thấy gì phía sau.

Một giây tiếp theo, cậu hối hận và thậm chí còn rùng mình.

Hộp sọ, hộp sọ của nhiều sinh vật. Có lẽ bởi vì đã ở đó rất lâu nên một số trong chúng đã được dính liền với măng đá, khiến chúng trông càng đáng sợ hơn.

“Có một cái không thấy rồi.” Yatis đột nhiên thấp giọng nói: “Tinh Linh Vương biến mất rồi.”

"Vốn là muốn cho bệ hạ xem."

Đối mặt với dáng vẻ tủi thân đáng thương của Yatis lúc này, Mạc Dư không biết phải nói gì.

Lúc đầu, cậu thực sự nghĩ đến điều tồi tệ nhất, lo lắng Asilie sẽ làm gì mình, thậm chí còn không có dũng khí để nói chuyện với Asilie. Mãi cho đến sau này, khi bị Yatis tấn công và phát hiện ra sự tồn tại của ngón tay vàng có khả năng phòng thủ tuyệt đối, cậu mới lập tức có đủ tự tin để đối mặt với cuộc sống ở một thế giới khác. Khi xem tinh thể trí nhớ , quả thực có một số cảnh máu me và kinh hoàng, nhưng vì vốn dĩ cậu đang xem nó với tâm trạng xem một bộ phim bom tấn nên cho dù thực sự nhìn thấy ai đó chết, tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến là "Oa, hóa ra thế giới còn có thể như thế này sao?"; "Ngự tỷ Anna ác độc không nói nhiều"; "Phép thuật của Ma Vương Light đỉnh thật đó!" Những câu từ này vụt qua trong đầu.

Giờ thì khác rồi.

Hang động lạnh lẽo, đống đầu lâu và Ma tộc gây ra tình cảnh như vậy đã tạo thành một cảnh tượng khiến Mạc Dư thực sự cảm nhận được bóng dáng của cái chết.

Thật sự không giống.

Mạc Dư nắm chặt cây cung trong tay, chậm rãi hít một hơi thật sâu.

Cậu không muốn chết như chủ nhân của những chiếc đầu lâu này, cũng không muốn Ma tộc xung quanh mình chết. Vì không muốn nên bản thân phải thực hiện một số thay đổi. Ví dụ, loại bỏ nỗi sợ hãi trẻ con do "ma" gây ra và đảm bảo rằng bộ não luôn có thể hoạt động ở mức độ cao.

Một điều nữa là chủ động tìm ra điểm yếu của bàn tay vàng.

Đôi mắt run rẩy tập trung lại, Mạc Dư bình tĩnh hỏi: "Ý anh là, hộp sọ của Tinh Linh Vương đã mất tích?"

“Ừ.” Yatis cau mày, “Mấy ngày trước vẫn còn ở đây.”

Đó là một trong những chiến lợi phẩm mà hắn muốn Tân Vương nhìn thấy nhất.

Bởi vì nó là bảo vật không thể bị người khác hay quái vật chạm vào nên hắn đã sử dụng nguyên tố đá để tạo ra kết giới xung quanh nó, chỉ có thể gỡ bỏ khi đưa Mạc Dư đến.

Kỳ lạ là sau khi được Mạc Dư nhắc nhở, cộng thêm cảm thấy nguyên tố nước dồi dào trong nhà đã tăng lên, Yatis ngay lập tức tiến hành tìm kiếm ở đây.

Vốn dĩ không có sinh vật sống nào có thể lọt khỏi tầm mắt của hắn, nhưng ở đây thực sự không có gì bất thường cả.

Người không thể gϊếŧ được Ma vương mới như hắn không phải là Ma tộc mạnh nhất. Cho nên, nếu là bệ hạ, cậu nhất định sẽ tìm ra nguyên nhân!

Nếu gặp phải một sinh vật mạnh mẽ, biết đâu lại có thể chiến đấu bên cạnh Bệ hạ.

Nghĩ tới đây, mắt Yatis lập tức sáng lên vẻ háo hức muốn thử.

Ma tộc tóc bạc luôn lấy “có thể gϊếŧ chết” và “gϊếŧ không chết” làm tiêu chí để đánh giá sự mạnh yếu của kẻ thù, căn bản không nghĩ tới, cho dù xuất hiện kẻ địch mạnh thì bệ hạ của hắn cũng chỉ có thể dùng một phương thức khác cùng hắn kề vai sát cánh mà thôi.

Lúc này, Ma Vương Mạc Dư, người được cấp dưới mong đợi đang rất nghiêm túc phân tích mối liên hệ giữa hai việc có thể có.

Nguyên tố nước ngưng tụ ở đây và hộp sọ của Tinh Linh Vương biến mất.

Tinh thể ký ức cũng thể hiện hình ảnh của tinh linh.

Chúng có đôi tai nhọn khác với con người, làn da trắng bất thường và ngoại hình đẹp vô cùng, thoạt nhìn rất khó để phân biệt giới tính của chúng. Trong cảnh chiến đấu, tinh linh với mái tóc xanh lá cây đang bắn tên ở hàng sau của ma trận Ánh Sáng, trong khi tinh linh với cây cung dài vàng chiến đấu cận chiến với Ma vương có mái tóc vàng.

Tóc vàng chắc hẳn là Vương tộc, trong khi tóc xanh là tinh linh bình thường.

Bọn họ thật sự rất đẹp, đặc biệt là Vương tộc. Nhắc mới nhớ, gương mặt của Yatis đẹp đến mức có thể sánh ngang với Tinh Linh Vương, chỉ là biểu cảm quá lạnh lùng, lại không có khí chất ôn hòa của tộc Tinh Linh khiến người ta nhìn thoáng qua thấy khí chất ôn hoà, nhã nhặn.

Nhận ra suy nghĩ của mình đã đi chệch hướng, Mạc Dư nhanh chóng dừng lại.

"Anh đã tìm kiếm ở đây chưa? Có khả năng có người đã vào không?" Mặc dù cậu có thể đoán được rằng Yatis sẽ tìm kiếm hộp sọ khi phát hiện ra nó bị mất, nhưng cậu vẫn muốn xác nhận điều đó.

“Đã bị tìm kiếm rồi, không có.” Yatis kiên định trả lời câu hỏi, giọng điệu vẫn trầm thấp.

“Nguyên tố nước ở hồ nước này có nồng độ cao nhất đúng không?”

"Ừm."

“Vậy chúng ta thử xem.” Mạc Dư nhìn chằm chằm vào hồ nước ngầm tĩnh lặng, “Dùng ma thuật hệ lửa của anh làm nóng nó lên đi, càng nóng càng tốt, đừng lo lắng cho tôi.”

Mệnh lệnh đã được ban hành, nhưng Yatis không thi hành ngay, Mạc Dư bối rối: "Yatis, sao anh không ra tay?"

"Chiến lợi phẩm, phải được dâng lên Bệ hạ."

Ma tộc đột nhiên quỳ xuống bằng một đầu gối rồi thốt ra câu này.